Lương Thần không ngó ngàng đến dì Lâm, không đi thang máy mà lôi Cảnh Hảo Hảo đi bằng thang bộ xuống lầu, đẩy cửa đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi nhà, gió lạnh vù vù xen lẫn những bông tuyết lạnh buốt tức thì thổi ập đến khiến cô không chịu nổi, run lên cầm cập.
"Cậu Thần, bây giờ trời lạnh như vậy, cô Cảnh chỉ mặc mỗi váy ngủ, ra ngoài sẽ cảm lạnh đấy!"
Dì Lâm theo sau, giọng run run vì sốt ruột.
Nhưng anh vẫn xem như không nghe thấy, kéo Cảnh Hảo Hảo đến cổng lớn biệt thự, giơ tay đập cửa: "Mở cửa, mở cửa!"
Người gác cổng nghe thấy tiếng động, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, vội vàng mở cửa.
"Cậu Thần, cậu Thần, cậu định làm gì?"
Dì Lâm vừa dứt lời, Lương Thần đã đẩy Cảnh Hảo Hảo ra khỏi cổng: "Chẳng phải em không muốn ở đây sao? Được, hôm nay tôi chiều ý em. Cút! Em cút ngay cho tôi!" Dứt lời, anh đóng sầm cổng lại.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com