webnovel

Chicago 1990

Một chàng trai người Trung Quốc trong lúc mơ hồ không rõ nguyên nhân đã xuyên không vào thân thể của cậu bé Alexandre Tống, một cậu trai mười lăm tuổi, mồ côi, sống nhờ nhà dì tại Chicago. Hoàn cảnh của thân thể mà Tống Á xuyên không cực kỳ bi thảm. Đầu tiên chính là nghèo đói, gia đình của dì hắn chủ yếu sống nhờ vào món tiền trợ cấp vốn dĩ vô cùng ít ỏi. Câu chuyện về những kẻ khi xuyên không không cần lo về vấn đề tài chính lại không hề xảy ra với hắn. Hiện tại, trong túi quần của hắn chỉ có ba đồng hai lăm xu, chỉ dám dùng để chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thì lấy ra gọi điện thoại công cộng. Nơi gia đình hắn ở là phía Nam thành phố Chicago, mảnh đất của sự nghèo khó, súng ống, thuốc phiện, bang phái, báo thù chém giết lẫn nhau. Tống Á cứ tưởng rằng hắn sẽ lớn lên trong những ngày tháng thiếu thốn đầy nguy hiểm như thế. Nhưng rồi đến một ngày hắn bỗng nhận được “thiên khải”. Bằng sự không ngoan, hắn đã sử dụng “thiên khải” để giúp mình trở nên nổi tiếng, đưa cả gia đình ra khỏi khu vực miền Nam Chicago và vươn lên, chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nước Mỹ.

Tề Khả Hưu · Fantasia
Classificações insuficientes
698 Chs

CHƯƠNG 53: Cân lớn chia vàng*

Editor: Nguyetmai

(*) Xuất phát từ câu "Cân lớn chia vàng, cân nhỏ chia bạc", ý chỉ sự sẻ chia, tình nghĩa hào sảng, không câu nệ tiểu tiết, thường thấy trong truyện võ hiệp.

Tống Á đâu có sợ. Đây là một trường tư thục có quy định rất nghiêm ngặt, hơn nữa hắn còn học trong lớp chuyên toán. Những ai được học trong lớp này chắc chắn đều là những đứa trẻ có thành tích không tệ. Nếu cảm thấy Brede sẽ động thủ, hắn đã chẳng dám trêu chọc.

  Các giáo viên ở đây cũng mạnh mẽ hơn nhiều so với những giáo viên trong các trường học khác. Chưa kể trình độ, ít nhất họ có thể siết chặt việc quản lý kỷ luật trong lớp học.

  Sau giờ học, Tống Á đi đến trước mặt của Brede, lấy tay huých cậu ta một cái "Này, tôi chỉ đùa một chút thôi, đừng để bụng nhé." Cậu trai này thực ra cũng chỉ là con hổ giấy, cậu ta ngồi đó nhìn chằm chằm Tống Á như muốn ăn tươi nuốt sống chứ cũng không dám đứng lên làm gì cả!

  "Tất cả đều là học sinh ngoan. Xem ra mình có thể làm người đứng đầu rồi."

  Tống Á âm thầm cười khẩy, giả vờ đi ngang qua bàn thằng nhóc a dua theo Brede, thuận tay khua toàn bộ sách vở trên bàn xuống đất, chính thức thiết lập sự thống trị của mình ở trong lớp.

  Các hoạt động đội nhóm trong trường này cũng phong phú hơn nhiều so với trường trước của Tống Á, ngoại trừ nghệ thuật và thể thao, còn có các hoạt động khoa học, văn hóa và xã hội. Tuy nhiên, Tống Á vẫn chọn tham gia dàn nhạc giao hưởng. Dù sao với thành tích âm nhạc của hắn, chỉ nằm chơi cũng chắc chắn được giáo viên cho điểm cao.

  Còn về loại hình vận động, hắn phát hiện trường học có một sân quần vợt. Ưu điểm của môn thể thao này là một người cũng có thể chơi được, phù hợp với người thích ở một mình như Tống Á. Bóng bàn thì thôi bỏ qua, tuy trường có một câu lạc bộ bóng bàn nhỏ, nhưng thành viên chỉ là vài cô gái yếu đuối, Tống Á đánh bừa thì họ cũng không thể ngăn lại được, không thú vị gì cả.

  Sau khi thoải mái trải qua hai tuần sóng yên bể lặng ở trường, kế toán Tống A Sinh gọi điện thoại nhắc Tống Á, đã đến thời điểm tới SBK chia tiền rồi!

  Trong thời gian này, Tống Á đã vung tiền vào việc mua xe, thuê nhà mới, trả tiền sinh hoạt cho năm người, học phí của Emily, và đủ thứ chi phí cho Milla. Tiền gửi ở ngân hàng không thêm vào mà dần dần bị giảm bớt. Khi nhận được thông báo, hắn lập tức bảo Tống A Sinh tới New York.

  Cuối tuần, hắn sẽ bay tới New York và đến tổng công ty của SBK.

  Ở tầng dưới, hắn thấy Tony đang trốn ở một góc hút thuốc, Ống Giảm Thanh, AK, ba tùy tùng của Lowry Bé có mặt đầy đủ.

  "YO!"

  Họ đập tay chào nhau, bắt đầu hàn huyên như trước nay vẫn thế. "Đi vào đi, bên trong đang có người chờ cậu, văn phòng của Daniel ấy." AK đưa hắn vào tòa nhà.

  Khi Tống Á bước vào văn phòng của Daniel, chỉ có Lowry Bé, Pablo và lão Joe ở đó.

  "Này, APLUS! Đến đây, đến đây nhanh lên!"

  Lão Joe hào hứng kéo hắn ngồi xuống bên cạnh. "Hôm nay là một ngày thật tốt để thu hoạch đó, chàng trai."

  Lowry Bé vẫn đang nửa nằm nửa ngồi, Tống Á vươn tay ra, đủ để đấm tay một cái nhẹ nhàng với cậu ta.

  "APLUS, lát nữa phải ủng hộ chúng tôi nhé. Vì Daniel đã hủy việc phát hành bản remix của 'Thrift shop' nên chúng tôi bắt anh ta phải chịu trách nhiệm quảng bá việc phát hành lại album Lorwry Đời Hai..."

  Pablo nói: "SBK đã chính thức bắt đầu chiến dịch lăng xê album 'To the Extreme' của Vanlla Ice, tôi sợ rằng họ sẽ từ bỏ chúng ta để tránh cạnh tranh trong nội bộ. Nếu đúng như vậy thì tiếng tăm mà Lowry Bé và Joe có được trước đây sẽ dần mất đi." Tống Á biết điều này. Trong hai tuần qua, Pablo đã nói chuyện này với hắn qua điện thoại rất nhiều lần. Vanilla Ice là con trai của ông chủ SBK. Thật không thực tế khi muốn ngăn cản chiến dịch lăng xê album của hắn, để tăng tốc việc tuyên truyền cho album Lowry Đời Hai. Làm như vậy tất nhiên sẽ dẫn tới sự cạnh tranh giữa hai album này. SBK không thể đồng ý, suy nghĩ của Pablo hơi vô lý.

  "Tôi không thể tác động được Daniel, hơn nữa ca khúc 'Gửi De Klerk' của tôi thành công hay thất bại vẫn nằm trong tay SBK. Đừng mong đợi gì ở tôi. Tất nhiên, tôi sẽ không giúp Daniel đối phó với mọi người. Mọi người coi như không có tôi là được." Tống Á chìa hai lòng tay ra hiệu không thể giúp đỡ được.

  "Bài hát của cậu rất hay, gì mà 'hua q..., hua q...' ha ha. Cậu phải biết rằng những lời chửi thề trong rap của người da đen chủ yếu chỉ để để thể hiện cảm xúc, người dám chửi thẳng những nhân vật lớn giống như cậu không nhiều." Lão Joe trò chuyện vui vẻ. Ông ta có thể kiếm được rất nhiều từ đĩa hát này.

Nhưng bây giờ điều ông ta quan tâm nhất vẫn là ca khúc "Thrift shop". Bởi vì Daniel đã đưa ông lên ngang hàng với Lowry Bé trong ca khúc này. Vì vậy ông sẽ không tùy tiện tranh cãi với Daniel.

Tống Á nghe nói rằng gần đây lão Joe lại có mâu thuẫn với Pablo và Lowry Bé, chút tình cảm cuối cùng giữa hai bên cũng đã tan nát. Bây giờ chỉ còn lại quan hệ kinh doanh. Sự việc cụ thể là như thế này:

  Trong vài tháng tiến hành tuyên truyền, do sức khỏe của lão Joe không được tốt, nên đành phải cắt giảm rất nhiều buổi biểu diễn. Thu nhập của Lowry Bé cũng bị ảnh hưởng theo. Cậu ta nổi tiếng ngay lúc đang tuổi trẻ sức xuân hừng hực lại bị lão Joe kéo chân, tất nhiên sẽ không nói với lão Joe những lời nói tốt đẹp.

  Để giải quyết vấn đề thể chất của mình, lão Joe bắt đầu nhắc lại chuyện cũ. Ông muốn gọi lão Morgan, người có thể lực còn tệ hơn mình, quay trở lại tham gia việc thực hiện "Thrift Shop" phiên bản phòng thu để làm lá chắn. Pablo và Lowry Bé dĩ nhiên không đồng ý. Do đó, mâu thuẫn giữa hai bên càng ngày càng lớn.

  Sau đó, phiên bản phòng thu không được thị trường công nhận. Lão Joe phàn nàn rằng đó là do tiếng saxophone không có sự tham gia của lão Morgan và màn trình diễn rap của Lowry Bé không có sự mới mẻ, dẫn đến phiên bản phòng thu trở thành quả bom xịt. Tất nhiên là Lowry Bé không đồng ý với quan điểm này. Do đó một cuộc cãi vã nữa lại xảy ra.

  Trong lúc cãi vã, Lowry Bé đã bất cẩn tiết lộ rằng hắn sẽ không chọn Công ty Âm nhạc Old Joe cho album tiếp theo, mà sẽ chuyển sang một công ty thu âm lớn.

  Lowry Bé ký hợp đồng năm năm với lão Joe, album đầu tiên của Lowry Bé do Công ty Âm nhạc Old Joe thu âm và phát hành, album thứ hai dựa vào thành tích đạt được của album thứ nhất để quyết định có phát hành hay không. Lão Joe đã đào tạo Lowry Bé trong hai năm, album đầu tiên cũng đã phát hành được gần nửa năm. Bởi vì kết quả của album đầu tiên chắc chắn có thể đáp ứng các điều kiện trong hợp đồng, nên trong hơn hai năm còn lại, lão Joe phải làm cho Lowry Bé thêm một album nữa.

  Tuy nhiên, nếu Lowry Bé không có ý định gia hạn hợp đồng thì chất lượng của album thứ hai sẽ ra sao là điều không nói cũng đủ hiểu.

  Pablo chỉ đơn giản hoặc là không làm hoặc đã làm thì phải làm đến cùng. Nếu như Lowry Bé đã lỡ lời khiến lão Joe phòng bị, vậy thì ông ta sẽ tìm một công ty thu âm lớn để mua hợp đồng hai năm tiếp theo cho Lowry Bé, album thứ hai khỏi cần phát hành ở Old Joe nữa, chúng mình chia tay từ đây.

  Lão Joe nói rằng muốn rời đi cũng được, bồi thường tiền phá vỡ hợp đồng đi!

  Hiện tại, hai bên đang ở giai đoạn chưa thể thống nhất nổi khoản phí phá vỡ hợp đồng.

  Chuyện rắc rối này không liên quan gì đến nhạc sĩ như Tống Á. Trước khi đến đây hắn đã có sẵn ý định. Các người cứ việc cãi nhau, không liên quan gì đến tôi cả. Hơn nữa hắn nhớ rõ rằng Daniel từng đánh giá album này là rác rưởi nên hoàn toàn không có chuyện SBK bỏ nhiều tinh thần và sức lực cho nó. Pablo và Lowry Bé nhất định sẽ không thể được như ý muốn.

  Tất nhiên, ba bên có chung lợi ích trong việc buộc SBK phải kết toán càng sớm càng tốt. Khi Daniel bước vào cửa, họ sẽ cùng nhau đứng chung trên một mặt trận.

  Thư ký của Daniel đặt một vài tài liệu dày trước mặt ba người.

  Tống A Sinh và Lowry Bé, lão Joe, nhân viên tài vụ của SBK đã đến và ngồi kín chỗ trên ghế sofa.

  Tống Á lật giở tài liệu. Đây là tài liệu kết toán doanh số 1,5 triệu đĩa đơn bao gồm khấu trừ khuyến mãi, chi phí hoạt động, tuyên truyền… có rất nhiều trị số phức tạp. Để ngăn chặn SBK ăn bớt lượng tiêu thụ, cần phải kiểm toán chuyên sâu hơn, nếu không có chuyên gia thì không thể kiểm soát được.

  Trong doanh thu này, Tống Á có thể nhận được gần 10%. Giá trung bình của một đĩa là khoảng hơn sáu đô, như vậy với 1.5 triệu đĩa đơn, thu nhập của hắn là khoảng một triệu đô. Tất nhiên, phương pháp tính toán cụ thể không đơn giản như vậy. Trên thực tế, không thể đạt đến con số này. Số liệu cụ thể ghi trên tài liệu là hơn 9.3 triệu đô la.

  "Cậu chủ yên tâm, sẽ không có vấn đề gì." Tống A Sinh thì thầm với Tống Á.

  Tống Á nhìn Lowry Bé và lão Joe, hai người đã bắt đầu ký tên rồi, vì thế hắn cũng bắt đầu ký vào từng tờ tài liệu.

  Trước đây, hắn đã nhượng cho Lowry Bé 2% tiền bản quyền với giá năm nghìn đô. Bây giờ 2% đó trị giá gần hai trăm triệu đô. Đây chỉ là con số thanh toán trên 1,5 triệu đô doanh thu, đợi khi lượng tiêu thụ đạt thêm 1,5 triệu bản nữa, sẽ lại thêm 200 triệu nữa.

  Năm nghìn đổi lấy bốn trăm nghìn, Tống Á cảm thấy hơi đau lòng.

  Daniel đã rót một vài ly rượu sâm banh và đích thân đưa nó cho mọi người. "Hợp tác vui vẻ."

  "Chúc mừng hợp tác!"

  Là nhà sản xuất, lão Joe là người lấy được nhiều tiền nhất ngày hôm nay. Tống Á không nhìn thấy con số cụ thể. Hắn ước tính tổng cộng phải đến năm triệu đô. Hắn lén thở dài. "Tôi hy vọng rằng 1,5 triệu doanh thu tiếp theo sẽ được phân phối sớm nhất có thể."

  "Chắc chắn rồi, ba Đĩa Bạch Kim không phải vấn đề khó." Daniel đã nhờ vào lần kinh doanh này để mang lại một khoản thu nhập khổng lồ cho SBK, công ty phát hành có thể được chia 30%, trừ khi một triệu đầu tiên lén chuyển cho Tống Á, trừ đi chi phí phát hành album thì lợi nhuận thu được vẫn rất lớn, "Một cuộc win-win kinh điển, hãy cạn ly chúc mừng sự hợp tác thành công của chúng ta!" Daniel nói rồi uống cạn ly rượu.

  "Chúc mừng!" Mọi người đều nâng ly cùng cạn. Pablo liếc mắt ra hiệu với lão Joe và Tống Á: "Tiếp theo, SBK sẽ phát hành album Lowry Bé Đời Hai...

"Chiến dịch tuyên truyền sẽ được tổ chức vào tháng Mười hai."

  Daniel không có ý định lòng vòng, "Hai tháng tới, trọng tâm chính của SBK là album To the Extreme của Vanilla Ice."

  "Nhưng..." Pablo chưa chịu từ bỏ.

Tống Á đặt ly trở lại bàn. "Đi thôi." Nói xong, hắn dẫn Tống A Sinh rời đi.