Hành Lư chân nhân vốn không có hứng thú qua đây đứng ngoài quan sát. Chỉ là Khổng Đức chân nhân nhiệt tình mời, còn có Lâm Phiêu Tuyết cũng ở bên cạnh ra sức tác động, nói là muốn đi xem cuộc thí luyện đó ra sao. Hành Lư chân nhân vô cùng chiều chuộng Lâm Phiêu Tuyết, thấy nàng thích thú như vậy nên cũng miễn cưỡng đến đây.
Trước lúc Sở Sở đến chọn cửa, Hành Lư chân nhân đến mí mắt cũng không thèm mở lên.
Cô nhóc này có tướng mạo cũng khá được. Còn những cái khác, từ tư chất đến đầu óc đều không quá lanh lợi. Thua xa Lâm Phiêu Tuyết.
Ngụy Nam Tâm cầm tấm thiệp của Minh Nguyệt đưa qua, ông ta mỉm cười dâng lên trước mặt Hành Lư chân nhân, nói: "Hành Lư chân nhân, mời xem tấm thiệp này, có phải là rất quen không ạ?"
Hành Lư chân nhân thờ ơ liếc mắt qua một cái, rỗi bỗng chốc không thể rời mắt khỏi. Bà vừa vô thức giơ tay nhận lấy tấm thiệp từ trên tay của Ngụy Nam Tâm, vừa dặn dò nói: "Mời Minh Nguyệt Quán chủ ngồi qua đây đi."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com