Thời gian.
Lặng lẽ trôi qua.
Cả thành phố đều đang ngủ say.
Mà một tổ chức yêu thích mã hóa thức trắng cả đêm không nghỉ ngơi, bọn họ đang nghiên cứu một tấm thẻ bài, bởi vì tấm thẻ bài này đã khiến tất cả những chuyên gia chế tạo thẻ bài rơi vào ngỡ ngàng.
Từ ban ngày đến đêm khuya, lại từ đêm khuya đến hừng đông.
Trời đã sáng rồi.
Một nhóm chuyên gia chế tạo thẻ bài mờ mịt ngẩng đầu.
Đã đến sáng rồi ư?
Bọn họ đã nghiên cứu tấm thẻ bài này suốt cả đêm, vậy mà vẫn chưa thành công!
Thứ này...
Là phương thức mã hóa quái đản gì vậy?
Ban đầu bọn họ tưởng đây là phiên bản cải tiến của mã hóa D!
Vì vậy, bọn họ vẫn luôn phá giải bằng phương thức mã hóa D. Nhưng sau khi nghiên cứu cả nửa ngày, họ lại phát hiện không đúng lắm, chỉ đành bắt đầu lại!
Bản phức tạp?
Bản ngược?
Ai nấy đều hoang mang.
Bởi vì tính phổ biến và cơ bản của mã hóa D nên rất nhiều người đã mở rộng và kết hợp nhiều phiên bản mã hóa D trên cơ sở của mã hóa D nguyên bản.
Có thể tiến hành sửa đổi thuật toán một chút, nhưng dù có thay đổi thế nào thì bản chất của nó vẫn là mã hóa D!
Tấm thẻ ở trước mắt này...
Họ xem không hiểu!
Rõ ràng chính là cảm giác mã hóa D, nhưng đường vân...
Không đúng!
"Đây rõ ràng là mã hóa D mà!"
Một chuyên gia chế tạo thẻ bài trợn tròn mắt.
Anh ta không thể nhìn lầm.
Anh ta đã nghiên cứu phá giải mã hóa D mười năm rồi, sao có thể sai được chứ? Hầu như chỉ cần cảm nhận năng lượng một lần là anh ta biết ngay thứ này được chế tạo bằng mã hóa D thuần túy.
Nhưng, khi anh ta ra tay theo phương pháp phá giải mã hóa D.
Cạch!
Thẻ bài trực tiếp tan vỡ.
...
Bên trong căn phòng trống rỗng là một khoảng yên lặng.
Cái gì là mã hóa?
Chính là một chiếc hộp đen!
Anh chỉ có thể nhìn thấy màu đen vô tận.
Anh chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm, cảm giác để nhận biết, để phán đoán nó là phương thức mã hóa nào, sau đó sử dụng phương án của anh để phá giải thuật toán mã hóa của nó!
Thành công, trực tiếp mở ra.
Thất bại...
Thẻ bài sẽ bị phá hủy.
"Còn nữa không?"
"Còn."
Trợ lý lại đưa tới một tấm thẻ bài: "Nhưng đã không còn nhiều nữa."
"Biết rồi."
Chuyên gia chế tạo thẻ bài đầy phiền não nói.
Chết tiệt!
Rõ ràng chính là mã hóa D mà!
Sao lại nghiên cứu không ra được nhỉ?
Bọn họ phát điên.
"Có khi nào là mã hóa phức hợp không?"
Có người suy đoán.
"Không thể nào."
Có người thẳng thắn phủ định: "Sao Lục Minh có thể nắm trong tay kỹ thuật đặc biệt đó chứ? Hơn nữa, trên đó chỉ có dấu vết của mã hóa D."
"Cũng đúng."
Mọi người đều cho rằng như vậy.
Bọn họ đã nghiên cứu thẻ bài này một đêm, chỉ có dấu vết của mã hóa D!
Chết tiệt.
Đây là thứ thẻ bài quái đản gì vậy?!
Mọi người hoang mang.
Ba trăm nghìn tệ này không dễ lấy rồi.
Bây giờ bọn họ mới cảm thấy vướng tay chân.
Phá giải dĩ nhiên không phải vấn đề, bọn họ có thể cảm giác được, thuật toán mã hóa này không phức tạp, nếu cho bọn họ thời gian thì sẽ phá giải được một cách dễ dàng.
Nhưng...
Bọn họ không có thời gian!
Mười hai tiếng, chỉ còn lại có hai tiếng, bọn họ vẫn không có manh mối!
Bọn họ thật sự không hiểu, một tấm thẻ bài nho nhỏ này chỉ bán với giá hai nghìn tệ, còn được làm ra bởi chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao, thế thì có thể xuất hiện kỹ thuật mã hóa gì được chứ?
"Làm sao bây giờ?"
Mọi người nhìn nhau.
Hai tiếng, nếu không thể phá giải sẽ ảnh hưởng nặng nề tới việc làm ăn của họ.
"Hay dùng thẻ phá giải vạn năng đi."
Một người nói.
Thẻ phá giải vạn năng...
Mọi người lặng lẽ.
Thẻ phá giải đương nhiên chính là thẻ phá giải đối phó với mã hóa, nhưng muốn phá giải đường vân mã hóa đương nhiên phải cần thẻ phá giải có cấp độ cao hơn mới có thể làm được.
Thẻ phá giải thông thường đều đắt hơn thẻ mã hóa mấy lần.
Bởi vì thuật toán phá giải sẽ bao hàm tất cả những khả năng có thể tồn tại của đường vân mã hóa.
Mà thẻ phá giải vạn năng?
Đó chính là thẻ bài có thể phá giải tất cả trên lý thuyết!
Rất đắt đỏ!
Nó không chỉ bao hàm lượng lớn các thuật toán mã hóa, nó còn có thể tiến hành suy đoán đối với những thuật toán mã hóa chưa bao giờ xuất hiện. Đây chính là ý nghĩa thật sự của thuật toán vạn năng.
Chỉ cần cấp bậc không cao hơn bản thân nó, nó đều có thể phá giải!
Mà tấm thẻ trong tay bọn họ…
Giá trị hàng triệu tệ.
"Chuyến làm ăn này của chúng ta chỉ có ba trăm nghìn thôi!"
Bọn họ rất khó chịu.
"Làm sao bây giờ?"
Mọi người nhìn về phía người ngồi ở vị trí đầu tiên theo bản năng, người cầm đầu trong tổ chức của bọn họ - Thẩm Đông Ích.
"Không có tiền có thể kiếm lại, thế nhưng danh dự..."
Thẩm Đông Ích thở dài.
Kiểu làm ăn này của bọn họ không chịu nổi thất bại.
Lần này là do ánh mắt bọn họ kém, lầm tưởng thẻ này thành bản phức tạp của mã hóa D. Nếu đã nhận đơn này, họ nhất định sẽ phải hoàn thành, nếu không về sau còn ai tìm đến bọn họ đây?
Huống hồ...
"Chúng ta có thể lấy được kỹ thuật mã hóa mới."
Thẩm Đông Ích trầm giọng nói.
"Đây là kỹ thuật mã hóa D hoàn toàn mới!"
"Nó không giống với tất cả kỹ thuật mã hóa D trên thị trường, chúng ta thử hơn ba trăm bản phức tạp của mã hóa D, đều không có bản phù hợp."
"Vậy nên…"
"Đây cũng là cơ hội của chúng ta!"
"Nếu có thể nắm bắt được kỹ thuật mã hóa D hoàn toàn mới này, ý nghĩa vô cùng to lớn."
Vẻ mặt của Thẩm Đông Ích nghiêm túc.
Kỹ thuật mã hóa mới, nếu lần này phá giải thành công, cũng là một lần kinh nghiệm quý báu đối với bọn họ.
Một triệu!
Còn có thể mua một kỹ thuật mới, đáng giá!
"Được."
Mọi người liếc nhìn nhau.
"Bắt đầu đi!"
Thẩm Đông Ích ra lệnh.
Vù...
Ánh sáng nhàn nhạt tỏa ra.
Thẻ phá giải chính thức khởi động.
Nó nhẹ nhàng lơ lửng trên thẻ thú cưng, sau đó khẽ lay động, ánh sáng mờ nhạt bao phủ, từng lớp ánh sáng bắt đầu vờn quanh hai tấm thẻ bài.
Nó đang suy đoán!
Nó đang phá giải!
Tấm thẻ phá giải trị giá hàng triệu tệ này cất chứa vô số kỹ thuật phá giải!
"Cố lên!"
Tất cả mọi người căng thẳng nhìn.
Thời gian không chừa một ai, thẻ phá giải vạn năng cũng cần thời gian.
Bọn họ phải phá giải xong trong vòng hai tiếng. Cũng may, cấp độ của tấm thẻ phá giải vạn năng này rất cao, bọn họ tin rằng hai tiếng nhất định có thể...
Keng!
Một tiếng vang nhỏ.
Vẻn vẹn ba giây, phá giải thành công.
Một vệt sáng hiện lên.
Trên tấm thẻ, lớp đường vân đen kịt kia dường như đang chậm rãi biến mất, nó trở nên rõ ràng hơn. Lúc này, thẻ phá giải cũng hoàn toàn tan biến, hóa thành vô số hạt bụi.
"???"
Mọi người ngơ ngác.
Thành công rồi?
Ba giây?
Đây là ý gì?
Bọn họ hy vọng phá giải thành công, nhưng lại không hy vọng phá giải nhanh như thế, vậy chẳng phải có nghĩa là trong thẻ phá giải đã có tất cả đường vân?!
Chẳng lẽ là đường vân phá giải đã biết?
Tất cả bọn họ sáp lại, nhưng khi vừa nhìn thấy những đường vân đó, bọn họ lập tức ngẩn người.
M* kiếp!
Đây là phản ứng đầu tiên của bọn họ.
Bởi vì thứ xuất hiện trước mặt bọn họ quả nhiên là mã hóa D!
Hai mã hóa D chồng lên nhau!
Chính là cái này ư?
Bọn họ đều trợn tròn mắt.
Mẹ kiếp, ai có thể ngờ rằng đây lại là hai mã hóa D chồng lên nhau chứ?
Quỷ mới có thể nghĩ đến!
Mã hóa D là kỹ thuật gì chứ?
Cấp thấp nhất của kỹ thuật mã hóa!
Lục Minh thì sao?
Một chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp thấp nhất!
Xếp lớp thì sao?
Kỹ thuật siêu đẳng chỉ có chuyên gia chế tạo thẻ cấp cao mới có thể nắm giữ!
"M* nó!"
Tâm trạng của tất cả mọi người đều sụp đổ.
Thảo nào...
Thảo nào rõ ràng cảm giác chính là mã hóa D, nhưng lại luôn phá giải thất bại! Bởi vì thứ này là hai mã hóa D được đặt chung với nhau bằng cách xếp lớp.
Chết tiệt!
Sớm biết như vậy, bọn họ chỉ mất mấy phút là có thể hóa giải rồi!
Có gì khó chứ?
Đáng tiếc, bọn họ suy nghĩ một đêm cũng không hiểu được vì sao, thế nên mới phải sử dụng thẻ mã hóa đắt đỏ như vậy. Cuối cùng, kết quả đạt được lại như thế này.
Không có kỹ thuật mới!
Không có mã hóa phức tạp, chỉ có hai lớp mã hóa D đáng thương!
Vậy nên...
Chính hai lớp mã hóa D chết tiệt này đã khiến bọn họ lãng phí một tấm thẻ phá giải quý giá?
Ồ, không chỉ như vậy, lần phá giải này tốn thời gian dài hơn, chi phí phá giải cũng đắt đỏ hơn so với lần phá giải mã hóa hỗn hợp hai lớp B, C trước đó.
Thật là...
Tất cả mọi người đều than trời.
Trong tình huống thông thường, chuyên gia chế tạo thẻ bài nắm vững kỹ thuật xếp lớp chí ít cũng bắt đầu từ mã hóa B chứ nhỉ!? Hơn nữa, ai lại đi xếp lớp hai mã hóa D giống nhau y hệt chứ?
Thẻ này vốn không khó mà!
Đầu óc không bình thường à?!
Chỉ cần biết nó là hai mã hóa D, chẳng phải sẽ phá giải được trong vòng mấy phút sao?
Thần kinh ư!
Ít nhất thì anh cũng phải dùng một mã hóa D, một mã hóa C chứ? Như vậy thì thuật toán mới có độ phức tạp càng cao chứ?
Hơn nữa ở trong đó...
Không có.
Thực sự chỉ có mã hóa D đơn giản, chỉ là xếp thêm một lớp nữa mà thôi!
Mọi người nhìn nhau.
"Tôi thử một chút."
Một người nghiến răng nghiến lợi.
Anh ta lại lấy một thẻ thú cưng mới, sử dụng phương án phá giải mã hóa D, vận hành tuần hoàn hai lần, nhập vào, ừm...
Phá giải thành công!
Mọi người đều xanh mặt.
Trong tình huống bình thường, ai sẽ ngu ngốc đến mức vận hành hai lần mã hóa D để phá giải chứ?
Vốn là lãng phí thẻ bài mà!
Mà bây giờ...
Bọn họ bỗng nhiên cảm thấy mã hóa D hai lớp chết tiệt này chính là sự nhục nhã đối với bọn họ!
Bà nó chứ!
Quá khinh người rồi mà!