Thủy An Lạc bế con trai ra khỏi xe tập đi rồi hôn chụt một cái thật mạnh lên mặt nhóc.
"Mẹ nhớ con chết mất!"
Tiểu Bảo Bối cười khanh khách ôm mặt của mẹ hôn lại.
"Em với con cứ ở đây nghỉ ngơi đi, một lát nữa sẽ có người mang cơm trưa tới. Anh đi xử lý công việc trước đã." Sở Ninh Dực vừa nói vừa đưa tay xoa nhẹ lên mặt con trai một cái.
"Daddy phải kiếm tiền nuôi gia đình, hôn daddy đi nào!" Thủy An Lạc vừa nói vừa nhấc Tiểu Bảo Bối lên cao để nhóc hôn Sở Ninh Dực.
Tiểu Bảo Bối ê a duỗi tay ôm cổ của ba mình, sau đó cực kỳ hào phóng mà hôn chụt một cái lên má của Sở Ninh Dực rồi cười khanh khách lui về lòng mẹ.
Sở Ninh Dực cũng cúi đầu hôn nhẹ lên mặt Tiểu Bảo Bối một cái, rồi lại hôn thêm một cái lên má Thủy An Lạc, sau đó anh mới chịu đi làm nốt việc của mình.
Thím Vu phấn khích ôm di động chụp lia lịa, một nhà ba người này nhìn kiểu gì cũng thấy đáng yêu không chịu được.
***
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com