"Ai gia tát chết mày bây giờ." Kiều Nhã Nguyễn khàn giọng đẩy Thủy An Lạc một cái, sau đó đi đến bên bàn ngồi xuống, bật một lon bia ra, còn không quên hỏi một câu: "Có bị dì trông ký túc nhìn thấy không đấy?"
"Không, dì ấy không có ở đây, tao lén vác lên đấy." Thủy An Lạc nói rồi, vẫn đánh giá Kiều Nhã Nguyễn một lượt từ trên xuống dưới, sao nhìn kiểu gì cũng thấy nó giống như vừa bị người ta ấy ấy thế nhỉ.
"Nhìn, nhìn nữa có tin Ai gia đây móc luôn đôi mắt có màu đặc biệt đó của mày ra không." Kiều Nhã Nguyễn nốc bia hừ một tiếng. Vì biết trên người Thủy An Lạc vẫn còn vết thương cho nên tất nhiên Kiều Nhã Nguyễn không cho cô uống cùng mình.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com