Khóe môi Kiều Nhã Nguyễn đau rát, không kìm được mà hít một hơi lạnh, sau đó bắt đầu ra sức giãy giụa. Cô định thúc đầu gối lên, nhưng không ngờ lại bị Phong Phong đoán trước, một tay khống chế cô ấn lên tường.
"Sao? Một cách còn định dùng đến hai lần à?" Cặp mắt Phong Phong đỏ hằn lên, hiển nhiên là đã bị chọc giận.
Dù miệng đang đau nhưng Kiều Nhã Nguyễn không hề chịu thua: "Sao nào? Bị người ta nói trúng tim đen nên thẹn quá hóa giận hả?"
"Kiều Nhã Nguyễn, cô đúng là khiến người ta phải nhìn cô với cặp mắt khác rồi đấy." Phong Phong dùng ánh mắt thâm trầm nhìn cô.
"Nếu người đó là anh, thì đúng là nỗi bất hạnh của tôi." Kiều Nhã Nguyễn cười một cách châm chọc.
Phong Phong chậm rãi thả cô ra, vẻ tức giận hoàn toàn biến mất.
Kiều Nhã Nguyễn lùi lại một bước, đưa tay quệt quệt môi mình mấy phát, lại âm thầm chửi Phong Phong một trận trong lòng, chắc chắn là thằng cha này cố ý.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com