C35
Ngày kiểm tra tài năng của các Hoàng tử đã đến. Hoàng cung rộng lớn được trang hoàng lộng lẫy, cờ xí tung bay rợp trời, như một lời khẳng định cho sự kiện trọng đại này. Hàng vạn người dân đổ về từ khắp nơi, háo hức chờ đợi xem ai sẽ là người kế vị ngai vàng, người sẽ dẫn dắt đất nước đến một tương lai thịnh vượng.
Đức vua ngồi trên ngai vàng, khuôn mặt ông trông vô cùng nghiêm túc và quyền uy. Ánh mắt ông nhìn xuống sân đấu, nơi ba hoàng tử đang đứng trước mặt nhau, mỗi người mang theo một thanh kiếm sắc bén. Không khí trong hoàng cung trở nên căng thẳng và ngột ngạt hơn bao giờ hết. Áp lực của sự cạnh tranh, của nỗi lo lắng cho tương lai của đất nước đè nặng lên vai mỗi người.
Đột ngột, Y Nguyệt bước tới, cô ngồi trên bệ đá trắng muốt, ngay cạnh bậc thềm dẫn lên điện của nhà Vua. Ánh nắng ban mai chiếu rọi xuống, làm cho bộ váy đỏ rực rỡ của cô tỏa sáng như ngọn lửa bùng cháy. Chất lụa mềm mại như muốn tan chảy trong ánh nắng, tỏa ra mùi hương ngọt ngào và quyến rũ. Trên váy cô được thêu hình phượng hoàng bằng chỉ vàng, màu vàng lấp lánh như muốn tỏa sáng cả khu vườn cung điện.
Mái tóc đen nhánh của cô được buộc cao và cài bằng một chiếc trâm bạc hình hoa sen, tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng và thanh lịch. Khuôn mặt cô trắng trắng như ngọc bích, đôi mắt đen như hạt dẻ tỏa ra ánh sáng bí ẩn và quyến rũ. Dù trong tình trạng yếu ơ tế như vậy, Y Nguyệt vẫn toát ra một vẻ đẹp quyến rũ khó cưỡng.
Y Nguyệt nhìn xuống sân đấu, ánh mắt cô như đang nhìn thông qua mọi sự vật. Cô như một bông hoa tuyệt đẹp mọc lên từ nơi thâm cung bí ẩn, mang theo mùi hương quyến rũ và sự bí ẩn khó lường.
Sau nhiều vòng thi căng thẳng, cuối cùng cuộc thi cũng đến vòng quyết định - vòng thi võ nghệ. Ba hoàng tử sẽ phải đối đầu trực tiếp với nhau, sử dụng kiếm thuật để chứng minh tài năng và bản lĩnh của mình.
Ba hoàng tử đều đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc thi võ nghệ quyết định. Họ đứng trên sân trường, mỗi người mang theo một thanh kiếm sắc bén. Nhưng ánh mắt của họ lại không hướng về nhau, mà đều hướng lên phía Y Nguyệt ngồi trên cao kia.
Triệu Tú nhìn Y Nguyệt với ánh mắt ngưỡng mộ và mong muốn. Nó như ánh nhìn của một người con trai trẻ tuổi đang say đắm vào tình yêu đầu tiên. Cậu ta muốn chiến thắng, muốn chứng minh bản thân xứng đáng với cô, muốn có được cơ hội để ở bên Y Nguyệt mãi mãi. Cậu ta muốn cưới cô làm nương tử, muốn được gọi cô là vợ, muốn được chia sẻ cả cuộc đời cùng cô. Trong ánh mắt ấy, có sự tham lam, có sự khao khát, có sự mong muốn vô bờ bến..
Kỳ Anh nhìn Y Nguyệt với ánh mắt ngưỡng mộ và kính trọng. Ân Hoà nhìn Y Nguyệt với ánh mắt lơ lửng và không rõ biểu cảm.
Sân đấu trở thành chiến trường, mỗi động tác của họ đều khiến cho người xem hòa mình vào cuộc chiến căng thẳng ấy.
Trận đấu sẽ chia làm nhiều hiệp, mỗi người đấu 2 vòng solo rồi sẽ loại ra 1 người, 2 người chiến thắng tiếp tục đấu với nhau trong trận đấu cuối cùng để giành ngôi vị.
××Trận Đầu Tiên: Triệu Tú VS Ân Hoà××
Hai thân ảnh đối diện nhau, khoảng cách giữa họ chỉ vỏn vẹn vài bước chân, nhưng dường như một vực thẳm bất cân bất lượng. Triệu Tú, trong ánh mắt cậu ta là hận ý ngập trời, như lửa bùng cháy muốn thiêu rụi mọi thứ. Còn Ân Hoà, trong ánh mắt cậu ta là sự lạnh lùng tĩnh mịch, như băng giá muôn đời không tan. Cậu ta như một tảng băng trôi dạt, không cảm xúc, không sợ hãi, không rung động.
Triệu Tú đã chờ đợi trận đấu này từ lâu. Cậu ta muốn chứng minh cho Y Nguyệt thấy rằng cậu ta là người xứng đáng với cô ấy hơn cả Ân Hoà. Cậu ta muốn cho Y Nguyệt biết rằng cậu ta mạnh hơn Ân Hoà, cậu ta xứng đáng hơn Ân Hoà. Cậu ta muốn có được tình yêu của cô ấy, cậu ta muốn có được tất cả mọi thứ thuộc về Y Nguyệt
Triệu Tú là kiểu người trước mặt nịnh nọt sau lưng hãm hại. Cậu ta là kẻ miệng lời nho nhã nhưng trong bụng đã nghĩ hơn 7749 cách lột da rút xương kẻ trước mặt. Cậu ta luôn luôn giấu dấu ý định thâm hạ của mình bằng một lớp vỏ ngoài thanh lịch và lịch sự. Nhưng Ân Hoà không phải là người dễ bị lừa gạt. Cậu ta biết rõ tính cách của Triệu Tú. Cậu đã chuẩn bị cho trận chiến này rồi.
Giọng trống vang lên, báo hiệu trận đấu bắt đầu. Triệu Tú lao vào tấn công Ân Hoà như điên. Cậu ta tung ra những đường kiếm nhanh như chớp, mỗi đòn đánh đều hướng thẳng vào điểm yếu của Ân Hoà. Kiếm của Triệu Tú như một con rắn hổ mang, linh hoạt và chết chóc.
Ân Hoà cố gắng phòng thủ, nhưng cậu ta quá yếu so với Triệu Tú. Cậu ta liên tục bị đẩy lùi, kiếm của cậu ta chỉ có thể chặn được một phần nhỏ những đòn tấn công của Triệu Tú. Mồ hôi nhỏ nhỏ trên trán Ân Hoà, cậu ta cảm nhận được sự khác biệt về sức mạnh giữa hai người.
Triệu Tú đứng đó, ngoại trừ quần áo có chút bẩn thì trên người không hề hấn. Cậu ta cười nhạt nhìn Ân Hoà, người đang chịu thương tích. Thanh y trắng tinh khiết giờ đã nhuốm màu máu, như một bông hoa trắng bị nhuộm đỏ bởi màu máu của cuộc chiến, như muốn nói lên sự yếu đuối của Ân Hoà.
"Ngươi yếu như kiến!" Triệu Tú cười khẩy, giọng điệu chế giễu, "Ngươi không xứng đáng được đứng cạnh Hoàng tỷ!"
Ân Hoà nghiến răng, cậu ta không thể chịu đựng được sự khinh thường của Triệu Tú. Cậu ta quyết tâm phải chiến đấu đến cùng.
"Ta sẽ không để ngươi muốn làm gì thì làm như lần trước đâu!" Ân Hoà hét lên trong sự bực tức, cậu ta tung ra một đòn phản công bất ngờ.
Triệu Tú nhanh chóng né tránh, cậu ta cười nhạt: "Ngươi chỉ biết đánh lén thôi sao?" Cậu ta tiếp tục tấn công, mỗi đòn đánh của cậu ta đều mang theo sự hung hăng và quyết định. Cậu ta đánh thẳng vào kiếm của Ân Hoà, khiến cho cậu ta bị lùi về phía sau. Ân Hoà cố gắng giữ vững thân hình, nhưng cậu ta cảm thấy cánh tay mình đã bắt đầu run rẩy.
Ân Hoà biết rằng mình không thể chiến thắng Triệu Tú bằng sức mạnh. Cậu ta phải tìm cách khác để chiến thắng. Cậu ta nhìn thấy sự vội vàng trong mắt Triệu Tú, cậu ta đã bị sự giận dữ che lấp lý trí.
Ân Hoà liên tục cố chém Triệu Tú, nhưng cậu ta dường như đã biết trước được mọi hành động của a và né tránh với 1 tốc độ cực nhanh đến nỗi mắt người cũng khó theo kịp.
Phập!!!
Cánh tay Ân Hoà bị đâm với tốc độ ánh sáng. Máu tuôn ra như suối, Ân Hoà ngã quỵ xuống đất.
"Nếu còn tiến lên thêm thì cái đầu ngươi sẽ rơi xuống đấy" Môi Triệu Tú cong lên, lộ ra sự điên cuồng và điên loạn trong đôi mắt cậu ta.
Trận đầu, Triệu Tú thắng! Giọng trống vang lên, báo hiệu cho sự kết thúc của trận đấu.
Góc vui:
[BXH Trình Độ Kiếm Thuật Nhân Vật]
1. Triệu Tú
2. Phong Đình (Phong Đình gặp Triệu Tú cũng như 49 gặp 50)
3. Quân Hạo (hắn ta mạnh nhưng còn nhiều khuyết điểm)
4. Kỳ Anh
5. Ân Hoà (nếu a ta không bị bệnh bẩm sinh thì có thể mạnh bằng Kỳ Anh)
6. Huyền Linh/Y Nguyệt ( 2 ả này ko biết ai mạnh hơn ai)
7. Mai Lan