webnovel

Sự Biến Chất.

Một trong số bọn chúng nhảy xuống từ lưng con ma thú và quỳ một gối xuống, cất lời. Sau đó là những thành viên khác cũng thực hiện động tác y chang và thành khẩn với nhân vật trước mắt này.

Khi được những thuộc hạ cung kính và câu hỏi từ chúng nhưng tên được cho là Disphoenle này không hề có động thái nào mà trả lời bọn chúng cả.

- Zex bị đánh bại rồi à?

Hắn nói trong khi đảo mắt nhìn xung quanh và dừng lại ở chỗ tên Zex đang nằm quằn quại ở đấy.

Tôi không biết hắn xuất hiện từ lúc nào và bằng cách nào nhưng sự bình tĩnh của hắn thật đáng kinh ngạc, có vẻ tên này không hề tầm thường tí nào.

Hắn quay lưng về phía người mà hắn nên dè chừng nhất lúc này mà không hề có bất kì động thái cảnh giác nào, điều này khiến tôi không biết phải làm gì tiếp theo. Tấn công hay tiếp tục quan sát tình hình?

Những tên thuộc hạ trông có vẻ rất do dự trước câu hỏi đột ngột ấy mà cũng nhìn nhau bằng biểu cảm khó tả. Rõ ràng sự thất bại của Zex là điều không thể tưởng tượng được và bọn chúng đang sợ rằng là mình sẽ bị vạ lay theo những hình phạt vì không làm tròn nghĩa vụ của những thuộc hạ.

Hỏi cho có lệ thôi chứ tình hình thì nhìn vào cũng biết, cho nên Disphoenle cũng không tiếp tục truy cứu mà đã quay đầu về phía tôi. Tôi ngay lập tức nhận được tín hiệu nguy hiểm liền trở nên cảnh giác nhưng hành động tiếp đó của hắn làm tôi vô cùng kinh ngạc.

- Đừng lo. Ta tới đây là để đón ngươi. Chưa phải kẻ thù và ta cũng không muốn chiến đấu ở thời điểm hiện tại.

Có thể ý hắn nói rằng nhiệm vụ của hắn chỉ đến đây và đón tôi chứ không hề có ý định chiến đấu. Nhưng những lời nói của hắn đều biểu ý rằng hiện tại hắn vẫn chưa là kẻ thù của tôi nhưng tương lai thì chưa chắc.

- Vậy à? Nhưng mạn phép được hỏi. Từ bao giờ mà ta lại được chào đón như thế nhỉ?

Tôi rút lại sự cảnh giác và đối những lời nói có tính châm biếm với hắn.

Hiểu được là tôi đang cố gắng hạ nhục hắn nhưng hắn vẫn không hề có tí biểu hiện khó chịu nào trên khuôn mặt, nó vẫn không biểu cảm từ khi mà hắn xuất hiện.

- Nếu như ngươi đã hỏi thì ta cũng trả lời vậy. Các trưởng lão đã thông qua tình hình lúc nãy và đã chấp nhận ngươi sẽ được đưa về diện kiện các trưởng lão.

Từ ban đầu thì tôi đã nằm nửa thân người trên thớt rồi cho nên tôi cũng không quá khó chịu khi mình bị coi là vật luôn tuân theo mệnh lệnh như vậy. Nhưng một điều làm tôi khó hiểu ở đây là tại sao bọn chúng lại làm điều này? Không phải là quá tốn thời gian và ngu ngốc hay sao?

Tôi biết rằng tên Zex chỉ ba hoa về vụ bố mẹ tôi đang bị tra tấn mà thôi. Bọn chúng cũng chả có lợi ích gì từ việc làm đó vì bố mẹ tôi cũng chả biết tôi lúc đó đã đi về nơi nào. Nhưng nếu một tình huống xấu xảy ra thì mọi chuyện lại khác hoàn toàn. Nếu như lúc đó tôi không bình tĩnh phán đoán mà mất tự chủ rồi lao vào giết chết hắn thì có lẻ một trận chiến toàn diện sẽ không thể nào tránh khỏi.

- Mà, nếu ngươi muốn tự đi để ngắm nhìn quê hương của mình từ từ hay muốn cùng chúng ta quay về nhanh chóng thì đó là quyền lựa chọn của ngươi.

- Thấy tởm quá. Từ khi bước vào đây thì không khí nơi này làm ta luôn cảm thấy mắc ói.

Tôi tiếp tục phản bát những lời nói của hắn bằng sự mỉa mai. Nhưng vẫn như vậy, hắn không có bất kì biểu cảm nào ngoài sự nghiêm nghị trên khuôn mặt.

Nhận được mệnh lệnh, những tên thuộc hạ liền chạy đến chăm sóc cho tên Zex.

Giờ tại đây chỉ còn hắn và tôi đối mặt nhau.

- Ngươi rất ghét nơi này nhỉ? Mà. Không hỏi thì ta cũng biết lí do vì sao.

Sau đó hắn tiếp tục.

- Tuy nhiên, dù ngươi có đi bằng đường bộ hay đường hàng không thì điểm cuối ngươi phải dừng là ở Thánh Điện để diện kiến các vị trưởng lão. Ngươi không có quyền lựa chọn vì càng chậm trễ, thì thời gian mà ngươi được nói chuyện với bố mẹ ngươi càng thu ngắn lại.

Nói đến điều này thật sự làm tôi rất sốc.

- Cái gì? Ta có thể gặp bố mẹ ta?

- Hoàn hoàn chính xác. Và đó cũng là lí do ngươi nên đi diện kiến các vị trưởng lão. Tùy vào thái độ của ngươi thì họ có thể đặc quyền cho ngươi đoàn tụ lần cuối trước khi buổi hành quyết diễn ra.

Những lời hắn nói thực sự hoàn toàn là sự thật? Câu hỏi tự chính bản thân đã nảy ra trong đầu sau khi hắn dứt câu. Tất nhiên việc gặp lại bố mẹ là mục đích lớn nhất tôi trở về đây cho nên điều này thật sự là một việc tôi không thể ngờ đến.

Khả năng cao họ có thể cho phép bọn tôi đoàn tụ nhưng suy xét tình hình còn phải phụ thuộc vào thái độ của tôi trước những tên trưởng lão. Tôi tự hỏi, một lần nữa tôi lại hạ mình hầu hạ nịnh bợ bọn chúng ư? Chắc không đến nổi như vậy, hơn ai hết họ biết tôi cực kì căm ghét họ cho nên điều tôi cần làm là chỉ phải giữ cái đầu lạnh trước bốn tên đó mà thôi.

- Tại sao bọn ngươi lại làm điều này? Chẳng phải mục đích của các ngươi là ta hay sao?

Tôi nói trông khi hắn vẫn đang âm thầm quan sát tôi từ phía đối diện. Hắn không để lộ bất kì sơ hở hay lọt hố cảm xúc nào cho nên tôi không thể nhìn thấu ý định của hắn, lời nói của hắn và bản chất của hắn.

- Từ bao giờ mà ngươi lại tự ảo tưởng quyền hạn của bản thân lên một tầm cao vút vậy?

- Cái---?

Lần đầu tiên, hắn để lộ một tí cảm xúc trên khuôn mặt. Đấy chả phải vui vẻ hay tức giận gì mà là một sự khinh miệt khi nghe tôi nói hết câu.

Tôi cũng thật sự khó hiểu về những gì mà hắn vừa nói. Chẳng phải bọn chúng đã đôn tin tức ngầm rằng nếu tôi chịu quay trở về và quy phục thì chúng sẽ tha chết cho bố mẹ tôi ư? Không lẽ thông tin này là giả?

- Mà, mạn phép vì sự lỗ mãng vừa rồi. Nhiệm vụ của ta chỉ là hộ tống ngươi chứ không có nghĩa vụ phải trả bất kì câu hỏi nào của ngươi, vừa rồi thì hãy xem đó như là một đặc ân.

Hắn nghiêm túc trở lại và ngước nhìn lên trời cao bỏ mặc tôi đang khó hiểu đứng đó. Tôi vẫn đang lạc nhịp về những thông tin mà mình có. Tôi không hề xác nhận tính xác thực từ những thông tin đó mà xem nó như là một sự thật khó cãi. Nhưng cũng có một điều nữa tôi cũng nên để tâm, liệu hắn nói có phải là sự thật? Hắn đang cố nói dối và diễn kịch để tôi nghi ngờ về chính bản thân tôi? Những việc như này diễn ra triền miên trong suốt cuộc hành trình của tôi cho nên tôi cũng không nên bỏ qua khả năng này, dù cho nó có là nhỏ nhất.

Hắn ngước nhìn được khoảng một lúc và tôi cũng chả biết hắn nhìn gì trên đấy. Những tên kia thì vẫn cửi ma thú bay lượn vòng nhầm một mục gì đó. Tôi cũng ngước nhìn theo hắn xem hắn đang chú ý đến điều gì và khi một trong những con ma thú rồng Kamellho dừng lại, ló đầu ra là một tộc nhân elf, hắn nhìn xuống và đối mắt với tôi, Không, hắn đang nhìn tên đứng phía đối diện tôi thì đúng hơn. Sau đó, hắn gật đầu một cách mãnh liệt và rồi cũng tiếp tục cửi ma thú bay lượn. Tôi thật sự chả thể hiểu nổi những tên này đang làm cái trò quái gì không biết, nhưng hẳn là nó có một ý nghĩa quan trọng nào đó.

- Được rồi. Cô đã được thông qua.

Disphoenle ngước xuống và nói với tôi điều đó.

- Thông qua? Nãy giờ ta có nhận được thử thách gì từ các ngươi à?

Nếu nói đến việc đánh bại tên Zex thì nó chưa hẳn là một thử thách. Chắc hẳn thứ hắn nói có liên quan đến cái gật đầu lúc nãy.

- Ngay từ ban đầu cô đã là một tộc nhân bị đầy đọa và cô cũng không còn nghĩa phận nào của tộc elf, đồng nghĩa với việc nơi này không không thuộc về nơi mà cô nên lui đến. Nhưng tình hình hiện tại có chút đặc thù cho nên cô được cho phép trở về đây lần cuối. Và vì cô không còn được coi là tộc nhân elf cho nên cô không được dẫn theo bất cứ người nào từ bên ngoài vào, kể cả là những người có thân phận ở các đất nước.

- Gì? Tại sao ta phải làm thế? Nhưng mà sao ngươi lại biết ta không dẫn theo bất kì ai?

Tôi nói lên thắc mắt nhưng câu trả lời chắc chắn phụ thuộc nhiều vào những tên bay lượn trên trời nãy giờ. Một tộc nhân elf có thể kết bạn với những chủng tộc khác ngoài ma thú và có thể đưa bạn bè về lãnh địa elf để tham quan hoặc gặp gỡ, nhưng nếu được sự cho phép và thông qua điều tra thân phận một cách nghiêm ngặt thì mới có thể được hưởng những đặc quyền khi vào lãnh địa elf. Tuy nhiên, ngược lại thì là những tộc nhân bị đầy đọa hay những tộc nhân được đưa ra ngoại quốc để học hỏi kiến thức thì không được như vậy. Họ luôn lo sợ những tộc nhân của mình sẽ đưa về những thành phần phá hoại thích chiến tranh và đặc biệt là những tông đồ thuộc ma giáo.

Những tộc nhân bị đầy đọa thì khỏi nói rồi nhưng những tộc nhân đang ở ngoại quốc thì bọn chúng cũng không bỏ qua. Vì chúng sợ rằng, những tộc nhân của mình bị những thành phần xấu xa tẩy não và hướng mục đích đến việc phá hoại lãnh địa elf.

Từ bao giờ mà bọn chúng thay việc bảo vệ thành bảo thủ như thế này thật sự khiến tôi phải khó chịu. Bốn tên trưởng lão ấy trong suốt khoảng thời gian dài đằng đẵng thống trị này đều đã thay đổi hết những quy củ mà tổ tiên đặt ra. Lãnh địa elf nếu còn bốn tên này làm lãnh đạo thì sẽ không bao giờ nhận được một sự bình đẵng vốn có.

- Điều này cũng không quá kín  mật cho nên ta sẽ nói với ngươi vậy.

Hắn tiếp tục sau khi nhận được sự thắc mắt của tôi.

- Ngươi nhìn thấy chứ? Những quân lính trinh sát đang cửi thú bay lượn trên không đó đã làm rất tốt công việc của mình. Hệ thống quân đội này đã được thành lập và được công khai trong và ngoài lãnh địa elf gần đây cho nên nếu ai tìm hiểu thì sẽ biết được thông tin này thôi. Và, những người này được gọi là Kỵ Thú Trinh Sát, nhiệm vụ của họ là đảm nhận việc đảm bảo không có bất kì sự tồn tại nguy hiểm nào xuất hiện gần biên giới lãnh địa elf.

- Kỵ Thú? Không phải là kỵ ma thú mới đúng à?

Tôi liền lập tức phản bác điều sai sai trong lời nói của hắn. Hệ thống quân đội mới của elf chắc không chỉ có mỗi thứ này và họ đã công khai vì một chủ đích nào đó. Tôi thật sự không biết lợi ích của việc này là gì nhưng họ đã làm nó mà còn kêu gọi mọi người hãy tìm hiểu về nó. Nếu như muốn phô trương sức mạnh thì điều này thật sự ngu ngốc, các phe đối địch chắc chắn sẽ không để ý đến mục đích mà tộc elf nhấm đến mà họ sẽ bắt đầu lên kế sách để đánh trả lại. Sau cùng vụ tộc elf tự công khai sức mạnh quân sự của mình là một việc làm không thỏa đáng. Nếu việc này và việc tộc elf có thể thuần hóa được ma thú có liên quan thì chắc chắn phía sau những rắc rối này đều là sự có mặt của một sự tồn tại mạnh mẽ.

Nghe lấy câu hỏi của tôi hắn cũng ân cần giải thích mà không tỏ ra sự khó chịu nào.

- Đơn giản mà nói thì ma thú là những sinh vật vô tri sẽ tấn công bất cứ ai khi bước vào lãnh địa của chúng, nhưng những con rồng Kamellho này thì ngược lại. Bọn chúng từ lâu không có ý định tấn công những sinh vật khác ngoài mục đích sinh tồn cho nên chủng loài này đã nằm trong danh sách những chủng ma thú có thể thuần hóa. Và hiện tại đây, chúng đã rất ngoan ngoãn nghe lệnh của người cửi chúng và chúng chỉ tấn công khi được lệnh của người điều khiển. Vì thế chúng đã được tước bỏ danh "ma" mà chỉ giữ lại "thú" trong danh xưng mà chúng ta từ lâu đã đặt cho những sinh vật khác thường này.

Hắn giải thích tường tận nhưng không có ý gì đề cập đến cách thức và người đưa ra ý kiến về việc thuần hóa ma thú.

Nhưng những gì hắn nói cũng là những thông tin khá quan trọng. Có thể hiểu rằng từng con rồng Kamellho này đều tự chọn người cửi chúng thay vì có những cuộc huấn luyện thuần hóa.

Tuy vẫn chưa rõ về việc chủng loài này từ lâu đã như vậy hay sự thuần hóa bí ẩn của tộc elf có ảnh hưởng hay không.

Tiếp theo hẳn là tộc elf sẽ không dừng lại tại đây. Chủng rồng Kamellho này khả năng cao là vật thí nghiệm cho sự thuần hóa và về sau thì những ma thú cấp cao hơn sẽ là những con mồi mà tộc elf nhắm đến. Nếu suy ra điều này thì việc mà tộc elf tự phô trương sức mạnh quân sự của mình là một điều dễ hiểu.

- Và? Ngươi có thể giải thích tại sao ngươi lại biết ta không dẫn theo bất kì ai?

Próximo capítulo