Mặc Cảnh Thâm tắm rửa sạch sẽ trong phòng cô, sau đó bị cô quẳng cho một chiếc áo choàng tắm, bảo anh nhanh mặc vào rồi biến về phòng mình. Khi ấy anh mới đi về.
Quý Noãn cũng tắm rửa sạch sẽ rồi nằm lên giường, nhưng trong đầu chỉ có mấy chữ "Aaaaaa, không ngủ được!" to tướng, vờn quanh hết lần này đến lần khác.
Khốn kiếp!
Hiện giờ đã hơn một giờ đêm, nhưng cô không ngủ được!
***
Hôm sau, Quý Noãn vác theo cặp mắt thâm quầng bước xuống nhà hàng dưới lầu ăn sáng.
Lúc này đã hơn bảy giờ, Tiểu Hồ và Mặc Cảnh Thâm đều đang ở đấy. Nhìn thấy Quý Noãn uể oải bưng khay đồ ăn đi qua đi lại chỗ bàn tròn điểm tâm tự chọn kiểu Tây, Tiểu Hồ rất không thức thời đứng dậy bước tới gần tiếp tục chọn thức ăn, mở miệng hỏi: "Quý tổng, tối qua cô ngủ không ngon sao?"
Quý Noãn lạnh lùng lườm cậu ta một cái: "Cậu thấy dáng vẻ của tôi giống như ngủ không ngon sao?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com