Nghe chị Trần gọi ở bên ngoài, Quý Noãn mới đứng dậy đi ra.
"Buổi chiều tôi phải về bên trường Đại học Hải Thành nấu cơm cho con út của tôi, ngày mai tôi lại sang. Cô nhớ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhé! Ông Mặc nói thời gian này cô không nên đi lung tung, vậy cô hãy nghe theo, đừng sốt ruột rời đi. Ngày mai tôi lại sang nấu món ngon cho cô." Chị Trần kéo tay Quý Noãn, căn dặn: "Cô nghĩ xem muốn ăn cái gì, rồi gọi điện nói cho tôi biết, ngày mai tôi sẽ mua thức ăn tới nấu."
Quý Noãn gật đầu nói: "Tôi ăn gì cũng được, không cần phải phiền phức như vậy đâu. Chị đừng làm gì cho thêm vất vả, chú ý giữ sức khỏe của mình thì hơn."
Chị Trần lại cười, nói thêm vài câu với Quý Noãn rồi ra về.
Quý Noãn đang vào bếp rót ly nước, vừa định quay về phòng ngủ, bỗng nhiên nghe có tiếng gõ cửa.
Cô khựng lại, chẳng lẽ chị Trần để quên đồ?
Quý Noãn bước nhanh tới bên cửa, một tay bưng ly nước, một tay mở cửa.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com