Lục Minh vươn ngón tay thon dài nhận lấy cốc nước, lạnh lùng đẩy cửa vào, cắt ngang cuộc đối thoại giữa giám đốc bệnh viện và tổng thống.
Hai người đồng thời quay đầu nhìn người bất ngờ bước vào.
Giám đốc bệnh viện vừa rồi còn mang bộ mặt không thân thiện gì, nhưng khi nhìn thấy Lục Minh, biểu cảm của ông ta lập tức biến đổi, ông ta cười ha hả, lễ phép đứng lên.
"Sao Lục tổng lại đến đây thế?"
"..." Lục Minh chẳng buồn đáp lại, thấy sắc mặt cha tuy không tốt nhưng vừa nhìn thấy anh đến thì khẽ gượng cười.
"Con đã đến rồi à, cha đang cùng ông Tiết ôn chuyện. Con thăm Phương Hoa chưa?"
Lục Minh đi đến trước bàn đặt cốc nước trong tay xuống rồi lắc đầu.
"Con chưa kịp đi, vì thấy xe của cha ở dưới tầng nên lên đây." Lục Minh trả lời đơn giản.
"À, thế thì đi thôi, chúng ta cùng đi thăm Phương Hoa." Nói xong, tổng thống chống tay lên đầu gối, trông có vẻ khó nhọc mà đứng lên.
Lục Minh theo bản năng đỡ lấy ông.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください