webnovel

Triệu Hoán Mộng Yểm

Lâm Thịnh là một học sinh cấp ba nhạt nhòa, xuất thân tầm thường, vóc dáng trung bình, tính tình bình thản, thành tích học tập cũng không nổi trội. Suốt mười mấy năm, cậu như một lữ khách ơ hờ quan sát thế giới. Cuộc sống của cậu vô cùng nhạt nhẽo. Mọi thứ đều thường thường, trừ chuyện Lâm Thịnh có một bí mật bất thường: Cậu có ký ức của kiếp trước. Dường như vì vậy cuộc đời cậu cũng định trước không thể bình thường. Khi muốn bỏ chút gia vị cho đời thêm phấn khích, thì có vẻ nó lại lấy nhầm thuốc súng. Từ đây Lâm Thịnh buộc phải chia tay những tháng ngày vô vị, dấn thân vào một cuộc phiêu lưu đầy hung hiểm và kích thích. Lâm Thịnh bắt đầu có những cơn ác mộng kỳ dị, cậu bị liên tiếp kéo vào những thế giới xa lạ nguy hiểm chồng chất mà không thể kháng cự. Đồng thời thế giới hiện thực cậu đang sống cũng dần dần bị lột bỏ tấm mặt nạ an bình. Cậu không muốn trở thành mồi ngon mặc cho bọn quái vật trong mơ lẫn thực tại xâu xé. Nguy hiểm đi kèm kỳ ngộ, thời thế tạo anh hùng. Bằng ý chí phi thường và cái đầu tỉnh táo, Lâm Thịnh từ một thiếu niên không có tham vọng hay lý tưởng lớn lao gì, vì tự vệ, phải nỗ lực rèn luyện vươn lên ngày càng mạnh mẽ. Từ chỗ bị động ứng phó với hiểm nguy đến chủ động đương đầu, thậm chí quyết đoán đón đầu bóp chết nguy cơ từ trong trứng nước, để tự bảo vệ mình và những người thân yêu, là cả quá trình trưởng thành gấp gáp đong đầy suy tính, mồ hôi và máu nóng của một kẻ tưởng như bình thường mà không phải người thường.

Get Lost · 東方
レビュー数が足りません
923 Chs

Chương 919: Ẩn náu (2)

編集者: Nguyetmai

Năm mươi năm sau...

Trên mặt biển xanh thẳm và rộng lớn của Lan Độ Dương, một chiếc du thuyền Aura thật lớn được chế tạo theo chuẩn quốc tế chậm rãi mở thân hình to lớn màu trắng thuần của mình ra để đón ánh sáng mặt trời vàng tươi.

Trên sàn du thuyền, các hành khách tốp năm tốp ba tựa vào mép thuyền, ngắm nhìn mặt biển rộng lớn và mặt trời mới mọc, cùng nói chuyện phiếm với nhau.

Bùi Ngọc Viện cẩn thận kéo góc váy, thân thể quá khổ được bọc trong chiếc váy trắng.

Cô vừa đón gió biển vừa đi đến một mép thuyền trống, dựa vào mép thuyền chỉ thấp hơn mình một cái đầu. Sau đó, cô nhẹ nhàng thở phào, lẳng lặng thưởng thức cảnh ánh sáng mặt trời chiếu rọi mặt biển xinh đẹp ở bên ngoài.

Một cơn gió biển thổi qua. Cô lạnh đến run rẩy cả người. Tiếp đó, cô vươn tay nắm chặt miếng ngọc thủy tinh đen trước ngực mình.

ロックされた章

webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください