Phía trên thành phố Bạch Thụ, dáng hình cường tráng của Lâm Thịnh vẫn sừng sững giữa trời. Có điều trên người cậu đã được khoác một tấm áo choàng dày đính vô số viên đá màu đen.
Chiếc áo này gần như đã hoàn toàn che phủ cả người Lâm Thịnh. Những viên đá đính bên trên giống như hàng nghìn hàng vạn vì sao, lấp lóe ánh sáng chói mắt dị thường.
"Đòn đánh khá đấy."
Lâm Thịnh nhẹ nhàng cởi áo ra, cảm nhận thấy phải đến một phần ba số ngọc quái vật bảo vệ trên đó đã bị phá hủy. Song, những viên ngọc bảo vệ này sẽ tiếp tục tái sinh nhanh thôi.
Quái vật thủy triều đen là thứ bất tử và không thể bị tiêu diệt. Chỉ cần có đủ sương mù đen thì chúng sẽ có thể nhanh chóng tái sinh. Về sau cậu chỉ cần hấp thụ thêm chút sương đen là đã có thể khôi phục lại lượng dự trữ bị hao hụt rồi.
"Nguy hiểm quá…" Lâm Thịnh đưa tay vuốt nhẹ má mình: "Chậm chút nữa là mất mạng rồi."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください