Trong thành, không biết từ lúc nào đã vang lên những tiếng khóc than bất lực, từng nhóm dân chúng cơ thể yếu ớt và thương binh có vẻ mặt tiều tụy xuất hiện khắp ngõ hẻm, biểu cảm của bọn họ hoàn toàn tuyệt vọng.
Bọn họ biết không giữ được thành Lạc An rồi, nhưng thay vì bị dị thú hành hạ đến chết chi bằng cứ liều mạng một phen.
Tiếng kèn hiệu cứ vang dội trong không gian giống như một khúc nhạc đưa tang.
"Giết!" Đúng lúc này tiếng hét như sấm vang lên từ phía sau.
Nhìn từng bóng dáng trẻ tuổi mà khỏe mạnh kia, nhìn những đường kiếm ẩn chứa kình khí mạnh mẽ của Kiếm Sư, những người dân đã chuẩn bị sẵn sàng liều mạng đầy vẻ kinh ngạc, sau đó giống như bị rút hết sức lực, bọn họ ngồi bệt trên mặt đất, không cầm được nước mắt.
Nhưng đây là những giọt nước mắt mừng rỡ, bọn họ biết mình được cứu rồi!
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください