Boss lớn nào đó hoàn toàn quên mất mình cũng là đồng lõa.
Hạ Lăng kéo anh đến một chỗ yên tĩnh, lúc này mới tính sổ với anh: "Anh sao vậy, người ta nhào vào anh là anh liền đưa tay ra đón à?! Ôm sướng lắm phải không? Sao không cho cô ta ngã chết luôn đi!"
Ngài boss ỉu xìu: "Anh…"
"Anh cái gì mà anh?! Hơn nửa đêm anh ăn mặc phong lưu lang thang ở ngoài làm gì?! Biết trêu hoa ghẹo nguyệt sao không biết ngoan ngoãn ở trong phòng chờ em?!" Bạn nhỏ Hạ Lăng kéo áo thể thao của anh, vải áo mỏng manh làm lộ ra cơ ngực như ẩn như hiện, tỷ lệ tam giác kia, đường V cut kia…
Cô càng tức giận hơn: "Đẹp trai thì đừng có ra ngoài gieo tai họa!"
Ngài boss: "Anh…" Oan cho anh quá mà, anh lấy lương tâm ra thề, bộ đồ này tuyệt đối kín đáo! Trách thì trách dáng người anh quá đẹp, mặc cái gì cũng khiến người ta phạm tội, hu hu hu.
Boss nào đó như thú cưng cỡ lớn, tỏ ra tủi thân nhìn chủ nhân nhà mình, chỉ còn thiếu vẫy đuôi nữa thôi.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください