Hạ Lăng ngoan ngoãn đi tới chỗ ở của Lệ Lôi.
Trong căn hộ rộng rãi chất đầy đồ đạc đủ loại kiểu dáng, có loại gấm cô còn không gọi được tên, ngọc trai dưới biển sâu, quân cờ vây được làm từ ngọc cẩm thạch đen và dương chi bạch ngọc, còn có cả súng đồ chơi, xe đồ chơi, bánh kẹo,…
Hạ Lăng vẫn không kịp phản ứng: "Anh làm gì vậy?"
Lệ Lôi nói: "Em xem còn thiếu gì không? Lần đầu tiên tới nhà em, cũng nên chuẩn bị ít đồ cho ba mẹ và anh trai của chúng ta chứ, em xem ấy món này có phù hợp chưa?"
Cả người Hạ Lăng ngây ra, sao mà cô biết được có phù hợp hay không chứ? "Em cũng đã nghĩ tới chuẩn bị ít đồ cho bọn họ rồi. Còn gọi điện hỏi anh trai em, kết quả là kiểu gì anh ấy cũng không chịu nói cho em biết ba mẹ thích gì, còn kêu em không cần chuẩn bị gì hết, mang người không về là được." Cô nói vô cùng thành thật.
Lệ Lôi cũng ngây ra: "Cho nên em định về tay không hả?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください