Có khuyên tiếp cũng không có kết quả gì.
Mạch Na đoán cô có bí mật gì khó nói, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: "Có chuyện gì thì em nói ra đi, chị sẽ nghĩ cách giúp em! Báo cảnh sát cũng được, công khai với giới truyền thông cũng được, chờ khi nào boss về, dùng thế lực của nhà họ Lệ cũng được, bọn chị nhất định sẽ giúp em giải quyết vấn đề khó khăn! Em đừng buồn bực trong lòng, lẽ nào em thật sự muốn ở bên Bùi Tử Hành mãi mãi?!"
Cô không muốn, nhưng không muốn thì sao chứ?
"Cám ơn chị đã đến thăm em." Hạ Lăng quay đầu đi, nở một nụ cười rất gượng gạo với Mạch Na: "Không có uy hiếp gì cả, là em tự nguyện. Nếu ngày nào đó Lệ Lôi về nước, đừng để anh ấy tới tìm em."
"Làm sao anh ấy có thể không tới tìm em được?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください