Lệ Lôi đi từng bước vững chãi, nhưng lại mang khí thế mạnh mẽ. Áp lực vô hình khiến tất cả im phăng phắc. Anh mặc T-shirt cộc tay đơn giản màu trắng gạo, đường cong cơ bắp thấp thoáng sau lớp vải mỏng, phập phồng theo từng bước tiến của anh, hệt như một con mãnh thú vừa xinh đẹp vừa nguy hiểm.
Hạ Lăng nhìn bóng anh ngược sáng, đi về phía cô với dáng vẻ như một kẻ hung đồ cao ngạo thống trị thế giới. Giờ phút này, dường như tất cả những ồn ào hỗn tạp của thế giới đã cách cô rất xa, chỉ có gương mặt của anh là chân thật như vậy, khiến người ta yên lòng.
"Lệ Lôi." Cô gọi khẽ.
Lệ Lôi tới trước mặt cô, kéo cô ra khỏi lồng ngực của Nam Sênh.
Hai tay của cô bị trói, giày cao gót lại nhỏ, nên chân rất đau, nên mất thăng bằng ngã vào lòng anh. Lệ Lôi dịu dàng ôm lấy cô, cúi đầu nhìn tay cô: "Bọn chúng trói em?"
Cô tủi thân gật đầu.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください