Hạ Anh Lạc vẫn bình thản như thường: "Sao em biết vì sao anh ta lại đến cứu em chứ? Nói không chừng là gặp chuyện bất bình, tiện tay làm việc tốt thì sao? Trương Cường và Giang Bích Liên quá phách lối, có người không vừa mắt cũng là chuyện bình thường. Còn chiếc xe thể thao màu đen đó hả? Xin lỗi chủ nhiệm, em không hiểu thầy đang nói gì, chắc là mấy người kia nhìn lầm rồi."
"Em!" Giáo viên chủ nhiệm tức đến mức cả người run rẩy, "Em còn nhỏ sao lại học cái thói nói dối đó chứ?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください