Lời cô ta nói làm Hạ Lăng tuột cảm xúc.
Trở về phòng trong trạng thái rầu rĩ không vui, Hạ Lăng nhốt mình lại không muốn gặp ai.
Hạ Vũ đi tìm Bùi Tử Hành: "Anh Tử Hành, chị được em khuyên trong chốc lát nên tâm trạng đã khá hơn nhiều, anh đừng lo lắng. Chị ấy hơi mệt, giờ đã trở về phòng ngủ rồi."
Bùi Tử Hành nhẹ nhàng thở phào, chợt bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Bùi Tử Hành nói: "Vào đi."
Người đi vào là Sở Thâm. Anh ta mặc âu phục màu đen đậm, tóc được chải chuốt kỹ càng, hơi cúi đầu trước mặt Bùi Tử Hành và kính cẩn nói: "Ông chủ, đã chuẩn bị xe xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào."
Bùi Tử Hành nói với Hạ Vũ: "Chăm sóc chị cô cho tốt, buổi tối tôi sẽ về thăm cô ấy."
Sở Thâm nghe vậy thì ngẩng đầu nói chen vào: "Ông chủ, không phải vừa nãy ngài bảo tôi hẹn Jason sao? Ông ta nói chuyện đó không thành vấn đề, buổi tối muốn mời ngài đến câu lạc bộ mà ông ta đã đặt để gặp mặt."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください