"Tôi không rõ anh đang nói cái gì." Mạc Nhu lạnh lùng nói, "Tôi đã nhắc nhở anh, xen vào việc người khác sẽ không có kết quả tốt, nhưng anh cố tình không nghe, hiện tại kết quả này cũng do chính anh tạo thành, không thể trách được người khác."
"Cô dùng thủ đoạn đê tiện vô liêm sỉ như vậy uy hiếp tôi, chẳng lẽ cô không sợ chịu báo ứng?" Trác Hàng kích động nói, "Nếu tôi nói chuyện này cho Lôi Liệt, cô sẽ không chiếm được bất cứ thứ gì."
"Anh sẽ không nói." Mạc Nhu nở nụ cười đắc ý, "Tuy rằng mẹ anh xuất thân không tốt, nhưng anh vẫn luôn hiếu thuận với bà, đứa con hiếu thảo như vậy sao có thể bỏ mặc mẹ mình gặp chuyện không may? Huống hồ còn vì giúp đỡ chính tình địch của mình???"
"Rốt cuộc cô muốn làm gì???" Trác Hàng thẹn quá thành giận, chất vấn.
"Tôi nói rồi, tôi chỉ muốn ở bên Lôi Liệt, tôi sẽ không cho bất cứ kẻ nào ngăn cản tôi." Mạc Nhu không lay động --------
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください