"Không ngờ tổng giám đốc Dạ và bá tước Louis bây giờ có thể có quan hệ tốt đến vậy, thật sự bất ngờ." Tư Tuệ nói ra suy nghĩ của Tiêu Hàn.
Tiêu Hàn thu lại tầm mắt, lạnh lùng ra lệnh: "Lái nhanh đi."
"Vâng." Vệ sĩ tăng tốc, xe lao vụt đi.
**
Dạ Diễm và bá tước Louis vừa vào phòng Vip thì nhận được điện thoại của trưởng phòng Halley, trưởng phòng Halley nặng nề nói: "Hôm nay Tiêu Hàn đã đến thăm Ôn Hải rồi, vốn là cấp trên không cho bất kỳ ai vào thăm, nhưng Tư Tuệ dùng rất nhiều cách, suýt chút nữa đã quỳ xuống xin tôi, nhất thời tôi đã mềm lòng đồng ý."
"Chỉ là gặp mặt thôi, cũng không sao." Dạ Diễm mỉm cười.
"Cũng khá lạnh nhạt, nhưng mà sau khi tổng giám đốc Tần biết tin này đã rất giận dữ." Trưởng phòng Halley cười bất đắc dĩ: "Ban nãy vừa gọi điện thoại cho tôi, mắng tôi rất lâu."
"Do tâm trạng ông ấy không tốt thôi! Ngài cũng biết hoàn cảnh gia đình nhà ông ấy, đừng để bụng." Dạ Diễm an ủi.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください