Tạ Hải Dương cười mỉm nhìn Vương Bảo Nhạc, ho nhẹ một tiếng, nói với giọng nhàn nhạt.
"Người quen thì đương nhiên phải giảm xuống giá thấp nhất rồi, ví dụ như... Giảm 80% chẳng hạn?"
Vương Bảo Nhạc nghe đến đó lập tức sáng mắt lên, hắn cười hề hề đi về phía Tạ Hải Dương. Lúc khoảng cách giữa hai người chỉ còn một trượng, hắn bèn lộ ra vẻ mặt gặp người quen nơi đất khách, nói lớn.
"Tạ Hải Dương, Tạ đạo hữu, ha ha, từ lúc chúng ta giã biệt đến giờ cũng đã lâu, không nghĩ tới ở đây lại gặp được ngươi, lúc nãy ta còn không dám nhận bừa, sau khi nhìn kĩ hồi lâu, cuối cùng ta mới xác định được... Ngươi chính là người quen của ta - Tạ Hải Dương."
Lúc Vương Bảo Nhạc than thở, ánh mắt hắn như đang nhớ lại chuyện xưa, khuôn mặt hắn tỏ ra rất vui sướng, thậm chí vui đến mức hơi giả tạo...
"Hải Dương đạo hữu, ta hoàn toàn không ngờ sẽ gặp được ngươi ở đây, nhiều khi ta cảm thấy số phận kỳ diệu thật, nhưng cũng bởi vì vậy, nên cuộc sống mới tốt đẹp vô cùng."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください