Cú đạp thứ hai trăm cộng n của Vương Bảo Nhạc sắp sửa đạp xuống, nghe thấy vậy thì lập tức dừng lại, cúi đầu nhìn về phía thanh niên nọ.
Thanh niên thấy Vương Bảo Nhạc dừng chân thì thầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía Vương Bảo Nhạc. Dù trong lòng liên tục mắng chửi nhưng lại không dám để lộ ra mặt, thậm chí hắn còn ra vẻ nịnh nọt mà nói với Vương Bảo Nhạc.
"Ba ba ngươi có mệt không, ta biết tuyệt chiêu mát xa đặc biệt đây, hay là ngươi nằm ra đất đi, để ta xoa bóp cho ngươi đỡ mệt. Chờ ngươi nghỉ ngơi lấy lại sức xong thì lại giáo huấn con trai đây cũng không muộn mà."
Vương Bảo Nhạc thoáng nhướng mày, nhìn vẻ mặt nịnh nọt của đối phương có vẻ rất chuyên nghiệp, rõ ràng hắn ta thường xuyên làm thế này, thế là trong lòng lại thấy nghi hoặc về thân phận của tên này hơn nữa.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください