Uy áp này mạnh đến mức dù là Vương Bảo Nhạc đang ở trong làn khói cũng cảm thấy khó chịu. Trong cảm nhận của hắn thì giống như thi thể kia đang há miệng muốn nuốt chửng lấy hắn vậy.
Trước kia, Vương Bảo Nhạc chưa đạt tới Nguyên Anh thì cảm giác này còn chưa mạnh lắm, khi ấy cũng chỉ là đi ngang qua mà thôi. Nhưng bây giờ lại khác hẳn, một mặt do hắn đã dừng lại giữa không trung, mặt khác là do tu vi tăng cao khiến linh giác của hắn cũng trở nên nhạy cảm hơn, nên mới có cảm thụ rõ ràng hơn như thế.
"Cảm giác nguy cơ cực lớn..."
Vương Bảo Nhạc im lặng, trong lòng lại bắt đầu chần chừ, nhưng vừa nghĩ tới tạo hóa trong tòa đại điện thứ ba thì hắn lại cắn răng.
"Vì cơ duyên, thỉnh thoảng liều một phen cũng được, ít nhất thì vẫn phải nắm chắc có thể toàn thân trở ra mới được."
Vương Bảo Nhạc thầm nghĩ đến đây thì hai mắt lập tức sáng quắc lên, đột nhiên mở miệng.
"Minh chí..."
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください