webnovel

Tam Thốn Nhân Gian

Vương Bảo Nhạc – một thiếu niên xuất thân từ một gia đình trung lưu nhưng nuôi chí lớn trở thành Tổng thống Liên bang và vào học tại Học viện Phiêu Miễu. Nhờ chí khí, sự thông minh, chăm chỉ và liều lĩnh của mình cùng với việc nghiên cứu rất kĩ tự truyện quan lớn, Vương Bảo Nhạc từng bước leo lên những vị trí quan trọng và khẳng định được vị thế của mình mình trong bộ máy Liên bang. Giữa toan tính, âm mưu và bí mật của các thế lực khắp Liên bang cùng những bí ẩn của về cổ kiếm đồng xanh và vũ trụ trong kỷ Linh Nguyên, Vương Bảo Nhạc từng bước giác ngộ và âm thầm rèn luyện những duyên cơ của riêng mình. Có thể nói, Vương Bảo Nhạc tay không xây dựng cơ đồ, mặc sức mạnh và những âm mưu thâm hiểm, phức tạp, tranh đoạt của các thế lực lớn nhỏ trong khắp Liên bang. Trong quá trình đó, thông qua lời thách đố về một loại khí công chưa được xác thực do chị đẹp của thế giới mộng tưởng trong mặt nạ nói khoác, Vương Bảo Nhạc luyện được Minh Hỏa và vô tình trở thành minh tử của một môn phái bí ẩn đã biến mất từ lâu. Minh Hỏa này lại có liên quan mật thiết với hang thần binh của Sao Hỏa, nơi mà Vương Bảo Nhạc đang làm Thành chủ. Những bí mật về sự liên quan thần bí này sẽ được tìm ra thế nào và liệu Vương Bảo Nhạc có gặp nguy hiểm khi có liên quan tới môn phái bí ẩn kia? Mời độc giả cùng tìm câu trả lời trong những chương tiếp theo của Tam thốn nhân gian.

Er Gen · 東方
レビュー数が足りません
846 Chs

Chương 676: “Dừng” mà mạo hiểm

編集者: Nguyetmai

Uy áp này mạnh đến mức dù là Vương Bảo Nhạc đang ở trong làn khói cũng cảm thấy khó chịu. Trong cảm nhận của hắn thì giống như thi thể kia đang há miệng muốn nuốt chửng lấy hắn vậy.

Trước kia, Vương Bảo Nhạc chưa đạt tới Nguyên Anh thì cảm giác này còn chưa mạnh lắm, khi ấy cũng chỉ là đi ngang qua mà thôi. Nhưng bây giờ lại khác hẳn, một mặt do hắn đã dừng lại giữa không trung, mặt khác là do tu vi tăng cao khiến linh giác của hắn cũng trở nên nhạy cảm hơn, nên mới có cảm thụ rõ ràng hơn như thế.

"Cảm giác nguy cơ cực lớn..."

Vương Bảo Nhạc im lặng, trong lòng lại bắt đầu chần chừ, nhưng vừa nghĩ tới tạo hóa trong tòa đại điện thứ ba thì hắn lại cắn răng.

"Vì cơ duyên, thỉnh thoảng liều một phen cũng được, ít nhất thì vẫn phải nắm chắc có thể toàn thân trở ra mới được."

Vương Bảo Nhạc thầm nghĩ đến đây thì hai mắt lập tức sáng quắc lên, đột nhiên mở miệng.

"Minh chí..."

ロックされた章

webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください