Trong lúc Vương Bảo Nhạc đang lấy làm khó hiểu, con lừa trắng kia ló đầu ra, ánh mắt chớp lóe khác thường như đang chần chừ, sau đó lại thành hoảng sợ rồi nhanh chóng dò xét xung quanh, có vẻ như đang xoắn xuýt không dám đi ra.
Điều này lại càng khiến Vương Bảo Nhạc kinh ngạc hơn. Cùng lúc đó, sư tử tranh thủ gầm nhẹ một tiếng như đang trấn an con lừa trắng, sau đó lại lắc mình khiến cho bộ lông trắng muốt của nó lay động, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời, đã đẹp nay lại còn đẹp hơn.
Vẻ khác thường trong mắt của con lừa trắng lại càng mãnh liệt hơn như hạ quyết tâm nào đó. Nó nhích người đi ra từng chút một... từ từ ra khỏi phạm vi trận pháp của quân doanh...
Gần như ngay khi con lừa trắng đi ra khỏi trận pháp đến gần sư tử cọ lên người nó vài cái, trong lúc Vương Bảo Nhạc trợn mắt há mồm, con lừa đen nấp ở đằng xa đột nhiên nhảy vọt lên như một tia chớp đen với tốc độ cực nhanh, thậm chí sau lưng nó còn xuất hiện cả tàn ảnh, nhào thẳng về phía con lừa trắng.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください