webnovel

chương 12

Quyển 2 - Chương 52: Kỷ lục thế giới

Sáu người tập họp rồi cùng nhau vào phụ bản.

Dẫn theo Tần Dạ với Lộc Tường đi đánh phụ, Lưu Xuyên trong lòng quả thật có hơi kinh hồn táng đảm, cũng chuẩn bị sẵn tâm lý diệt đoàn bất cứ lúc nào. May là phụ bản Danh Kiếm Các này bản đồ chỉ bao gồm tiền viện cùng hậu viện, một đường thẳng tắp đi là được, ít nhất không cần lo Lộc Tường sẽ lạc đường...

Giai đoạn giết đám quái ở tiền viện có hơi rắc rối một chút, bởi vì cả Tần Dạ lẫn Lộc Tường đều là cận chiến, cách của Lưu Xuyên ban đầu là cho viễn trình đứng trên nóc nhà đánh quái, lần này trong đội có hai cận chiến buộc phải thay đổi đấu pháp— viễn trình vẫn tiếp tục ở trên nóc nhà đánh, còn Tần Dạ với Lộc Tường phải ở lại dưới sân đánh.

Lúc trước có nói, quái trong tiền viện đặc tính là sẽ ngẫu nhiên tạo ra debuff định thân lên người chơi. Muốn đối phó với việc này có hai biện pháp, một là dùng khoảng cách để tránh né, tỷ như khinh công lên nóc nhà đánh như các phái viễn trình, quái đánh không tới tự nhiên sẽ không gây debuff. Cách còn lại khó khăn hơn rất nhiều, chính là ở ngay lúc quái tạo ra debuff lên mình lập tức khống chế ngược lại con quái đó, sẽ có thể tiêu trừ debuff trên người mình.

Tần Dạ với Lộc dù sao cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, năng lực lĩnh ngộ cùng phản xạ đều thuộc hàng đứng đầu liên minh, Lưu Xuyên giải thích một chút, cả hai người đều xem như nắm được nguyên lý phụ bản, chỉ mỗi việc đơn giản là khống chế quái sao có thể làm khó được họ?

Lộc Tường trong tay trường côn tung ra k�� năng hoảnh tảo thiên quân, sát thương kèm theo hiệu quả đánh ngã toàn bộ quái, Tần Dạ lập tức dùng phối hợp nhiếp hồn trảo gây ra xuất huyết quần thể, đánh đến 6 con quái té ngã đứng dậy không nổi!

Đến lúc đánh boss 1, Lưu Xuyên cũng nhân cơ hội boss nói chuyện giải thích đấu pháp. Cả Tần Dạ lẫn Lộc Tường đều là cao thủ khinh công, tự nhiên không thành vấn đề, cộng thêm Lý Tưởng vạn năm mặt đen, mỗi lần boss điểm danh đều trúng ngay cậu chàng, những người còn lại chỉ việc rượt theo sau boss đánh là được.

Tần Dạ học theo Lưu Xuyên bám sát sau lưng boss phóng kỹ năng, trảo vuốt vung lên liên tục, không mấy chốc liền chồng mười tầng debuff xuất huyết.

Lý Tưởng bớt thời gian đánh chữ khen trên kênh đội ngũ "Dạ Dạ chơi Nga My trảo lợi hại ghê!"

Tần Dạ không thèm khách khí, ờ một tiếng.

Sắp chán đến muốn chết luôn rồi đây! Boss phụ bản rập khuôn hệt như nhau, không biết tuỳ cơ ứng biến là gì, đánh chơi cũng lên mười tầng xuất huyết...

Lộc Tường ngược lại rất vui vẻ, boss đánh cỡ nào cũng không thèm phản kháng, cảm giác như đang đánh cọc gỗ vậy, thiếu niên liên tục vung côn, coi như đang tập liên chiêu.

Boss 1 bị cả đám "hội đồng" nhanh chóng gục ngã.

Ngô Trạch Văn theo thói quen nhìn thoáng qua thời gian đánh cùng số liệu dps, trong lòng cứ cảm giác lần này có gì đó là lạ... Hôm nay đánh quái lẫn boss đều rất nhanh, đánh chết boss 1 chỉ tốn không tới 4 phút, bình thường dùng đến 5 phút mới đánh qua được boss này...

Đoàn người tiếp tục tiến về hậu viện, sau khi đánh xong đám quái, Trạch Văn cùng đạo trưởng chia nhau đi khống chế hộ vệ, Lý Tưởng kéo boss, ba người Lưu Xuyên, Tần Dạ và Lộc Tường phụ trách đánh boss...

Thấy máu boss rút như tụt dốc, danh sách cừu hận cũng rối loạn cả lên, Lưu Xuyên vội vàng đánh chữ nói trên kênh đội "Hai người kềm chế một chút coi! Sắp OT rồi kìa! Đừng đánh nữa!"

Hai người phản ứng đều cực nhanh, vừa thấy Lưu Xuyên nói lập tức dừng tay lại.

Mù phụ bản Tần Dạ hỏi "OT là cái gì?"

Lộc Tường giải thích "Hình như là cừu hận vượt quá tank thì phải? Lâu rồi không đánh phụ bản quên hết trơn!"

Lưu Xuyên lười giải thích cho hai người họ, đánh chữ chỉ huy "Hai người trước dừng tay, đại sư giữ boss, sau 10 giây chờ thấy đại sư dùng phổ độ chúng sinh mới đánh tiếp! Đừng nói là ngay cả phổ độ chúng sinh hai người cũng quên đ���y!"

Tần Dạ nói "Ồ, cái này nhớ."

Lộc Tường giơ tay "Đệ tử cũng nhớ! Kỹ năng xoá cừu hận của Thiếu Lâm phật đúng không? Vô dụng khi pk, chỉ dùng cho phụ bản!"

Lưu Xuyên quả thực đau đầu muốn chết.

May là hai đứa này nhớ rõ, không thì còn đau nữa.

Sau 10 giây, Lý Tưởng sử dụng phổ độ chung sinh, Tần Dạ lập tức giơ trảo đánh tới, bổng của Lộc Tường cũng nháy mắt bổ lên. Tốc độ phản ứng nhanh cứ như là đồng bộ sóng điện não ấy...

Một tầng xuất huyết, hai tầng xuất huyết... mười tầng xuất huyết...

Mười một tầng xuất huyết... mười lăm tầng...

Trên người boss đột nhiên xuất hiện hồng quang.

Lưu Xuyên giật mình, trong lòng kinh sợ, lập tức đánh chữ "Dừng lại dừng lại dừng lại!!!!"

Nhưng mà, những lời này chung quy vẫn chậm một ngước...

Boss ầm ầm gục ngã, dòng chữ màu vàng còn kèm theo hiệu ứng lấp lánh lập tức xuất hiện trên kênh thế giới———

"Chúc mừng đội ngũ các người chơi ở server [ Thủy Long Ngâm ]: Lưu Danh Bách Thế, Mê Vụ Chiểu Trạch, Đại Sư Có Lý Tưởng, Thanh Phong Đạo Trưởng, Thất Dạ Tuyết, Nhất cùng nhị bạch, đã phá vỡ kỷ lục thế giới phụ bản [ Dạ Tham Danh Kiếm Các ], thành tích thông quan: 101000 điểm!"

Màu vàng lấp lánh chói mắt đồng thời xuất hiện trên thông cáo của mười hai khu server, còn liên tục lấp lánh hai lần!

Lưu Xuyên quả thực muốn quỳ lạy!

Tần Dạ có chút bất ngờ "Ơ? Kỷ lục thế giới?"

Lộc Tường gãi đầu không hiểu "Kỷ lục thế giới?"

Lưu Xuyên không biết nói gì mới phải, mở QQ tạo cái group cá nhân kéo hai tên kia vào "Hai người đúng là chuyên gây thêm phiền cho người khác ha! Chơi có chút đã gây hoạ rồi!!"

***

Trong Võ Lâm, bất cứ người chơi nào cũng có thể mở ra bảng [ Võ Lâm Anh Hùng ]nằm ở góc phải giao diện, bên trong liệt kê mười hai tên từ bài, phân biệt đối ứng với mười hai server. Cũng có thể mở ra từng server để xem các bảng xếp hạng lớn của server này, bao gồm như bảng hiệp nghĩa, bảng cống hiến, bảng thành tựu, bảng điểm công hội, cùng với kỷ lục tam giáp phụ bản, kỷ lục thành tích, vân vân...

Nhưng có một loại bảng xếp hạng đặc biệt, nó nằm trên cùng tất cả các bảng xếp hạng của cả mười hai server, chính là [ Bảng kỷ lục thế giới ].

Bảng này tổng hợp tất cả các thành tích đứng đầu của toàn bộ các server, đồng thời tiến hành xếp hạng các thành tích này, tức là nh��t của các loại nhất.

Ở phần phụ bản, bởi vì thời gian mở của các server không giống nhau, thời gian vượt phụ bản sớm nhất cũng không có cách so sánh hay xếp hạng, cho nên trong bảng này không có mục tam giáp, chỉ lưu lại phần thành tích thông quan.

Đại đa số các thứ hạng trong bảng kỷ lục này đều cực kỳ cao, đa số đều xuất phát từ server đầu tiên Ức Giang Nam.

Sáu năm trước, thời điểm Võ Lâm vừa mới mở cửa, vô số cao thủ đứng đầu đều ùa vào Ức Giang Nam bắt đầu hành trình của mình, bởi vì khi ấy chưa có liên minh chuyên nghiệp, cao thủ đa số đều chỉ chơi game nghiệp dư, đám người này đại bộ phận đều tập trung ở các công hội lớn bấy giờ——

Công hội Hoa hạ chi bang, Thất tinh thảo, Trường an huyễn dạ, Lạc hoa từ...

Đám cao thủ này mỗi ngày đều là nhàm chán lại rảnh rỗi không có gì làm, phần lớn thời gian đều đổ vào việc nghiên cứu phụ bản, mỗi một phụ bản bị biến tướng ra có hơn mười phương pháp đánh, sau đó lại tập họp cao thủ của các môn phái thử đánh từng phương pháp, do vậy mà sáng tạo ra vô số thành tích làm cho người khác nhìn mà cứng cả lưỡi.

Đến năm thứ hai, liên minh chuyên nghiệp do quan phương thành lập chính thức mở ra, cũng đồng thời khai phá thêm server mới, các cao thủ đứng đầu ở khu một đa số đều chạy đi thi đấu chuyên nghiệp, cũng thành lập nên bốn chiến đội mạnh nhất Võ Lâm đầu tiên: Hoa Hạ, Thất Tinh Thảo, Trường An, Lạc Hoa Từ.

Mãi đến về sau này, các server khác gần như chưa bao giờ xuất hiện thịnh cảnh "cao thủ tụ hội" như server Ức Giang Nam ngày đó.

Kỷ lục thế giới cũng lâu lắm rồi không có người phá vỡ, bởi vì thành tích của đám đại thần năm đó lập ra quá mức kinh khủng đi.

Kỷ lục thế giới phụ bản [ Dạ Tham Danh Kiếm Các ]

Server: Ức Giang Nam

Thành tích thông quan: 100000 điểm.

Công hội ghi lại: Hoa hạ chi bang.

Thành viên đội ngũ: Ta cũng lập tiểu hào, Ba quang lân lân tiểu hào, Thiên không tiểu hào, Tiểu đậu đinh tiểu hào, Đại sư mạnh quá đi, Ngũ độc bá vô cùng.

Đội ngũ nắm giữ kỷ lục thế giới này cũng là đội của Lưu Xuyên năm đó, [Ta cũng lập tiểu hào] chính là Lưu Xuyên, còn [Ba quang lân lân tiểu hào] cũng chính là tài khoản phụ của Tạ Quang Nghị – đội phó hiện tại của chiến đội Hoa Hạ Còn lại cũng đều là cựu nguyên lão của chiến đội Hoa Hạ, nay đã nghỉ thi đấu.

Trong đội có hai vị đại thần Đường Môn đứng đầu như Lưu Xuyên, T��� Quang Nghị, đạt được thành tích cao như vậy cũng là điều dễ hiểu.

Sau khi liên minh được thành lập, bởi vì tránh xung đột giữa các tuyển thủ chuyên nghiệp cùng cao thủ nghiệp dư trong game, liên minh đã đặc biệt định ra một quy tắc——

Tất cả các tuyển thủ còn thi đấu không được tham gia cạnh tranh thành tích kỷ lục để đoạt phần thưởng với các người chơi trong game ở tất cả các server. Không được phép lập phòng làm việc để kiếm lợi riêng, một khi bị phát hiện sẽ bị công khai phê bình cùng với cấm thi đấu ba lượt xem như xử phạt.

Đã là tuyển thủ phải có quy cách chính thức của tuyển thủ, nếu bất kỳ tuyển thủ nào cũng có thể lén lút mở phòng làm việc cạnh tranh với người chơi, sẽ khiến cho trật tự của game bị nhiễu loạn. Các loại giải thưởng hoạt động sự kiện của phía quan phương đều sẽ bị tuyển thủ bao hết, vậy thì chơi game còn có ý nghĩa gì nữa.

Bởi vì quy định này của liên minh, các tuyển thủ bình thường đều chỉ ngâm mình trong lôi đài cùng cạnh kỹ trường đánh xếp hạng luyện tập, không quá bận tâm tới hoạt động trong game. Dù cho là quá rảnh không biết làm gì lén mở acc nhỏ đi đánh phụ bản, cũng sẽ không ngu xuẩn tự tìm đường chết phá vỡ quy tắc của liên minh để rồi phải nhận xử phạt.

Lưu Xuyên có thể đánh kỷ lục phụ bản, là vì hiện tại anh đã rời khỏi liên minh, tuyển thủ nghỉ thi đấu không nằm trong phạm vi quản lý của liên minh.

Nhưng Tần Dạ với Lộc Tường lại khác, hai người vẫn còn là tuyển thủ đang thi đấu, nhất định phải tuân thủ quy tắc của liên minh, nếu bị phát hiện chắc chắn sẽ gặp rắc rối lớn...

Giờ phút này, Lưu Xuyên hối hận đến xanh cả ruột...

Cũng bởi vì lâu lắm không chơi game, nhất thời quên bẵng đi cái kỷ lục thế giới này. Lộc Tường với Tần Dạ hôm nay cố ý online chơi với Lưu Xuyên, anh mới mang hai người họ cùng đi đánh phụ bản, cứ tưởng đánh một chút cũng không sao. Mà lần này anh vừa chỉ huy vừa đánh, cũng không có xuất hết toàn lực đấy...

Thật sự không ngờ là Tần Dạ với Lộc Tường lại "thật lòng đánh" tới như vậy!

Hệ thống tính điểm bình xét cũng đủ nể mặt, tốc độ tay của hai người này quá nhanh, DPS cực cao, thành tích cuối cùng cư nhiên hơn mười vạn, dìm xuồng luôn cả kỷ lục thế giới cũ...

Lưu Xuyên nhanh chóng tỉnh táo lại, đánh chữ nói "Một khi có đội ngũ phá kỷ lục thế giới, bên phía kỹ thuật sẽ xem lại thu hình phụ bản cùng tư liệu của mỗi người, cả hai người lên mạng ở đâu?"

Tần Dạ nói "Một tiệm Net gần khu cả đám đi karaoke."

Lưu Xuyên thở phào nhẹ nhõm "Lộc Tường mua acc trên mạng, bị tra cũng dễ thở hơn. Tần Dạ cậu đăng ký tài khoản lúc điền tư liệu có dùng số chứng minh của mình không?"

Bởi vì là tuyển thủ lâu năm, nên Tần Dạ đều rất cẩn trọng ở những điểm này, lập tức nói "Không, tôi điền chứng minh của mẹ tôi, khoá di động cũng không dùng số đăng ký với liên minh... Chắc tra không ra là tôi đâu?"

Lưu Xuyên nghĩ một lúc, mới nói "Tuy là tư liệu không giống, nhưng phong cách đánh của cậu như vậy quá rõ ràng rồi, chỉ cần xem ghi hình chắc chắn họ sẽ nghĩ đến cậu ngay, tên Thất Dạ Tuyết lại có chữ Dạ nữa. Hơn nữa hiện tại cậu l���i đang ở đế đô, thời gian cùng địa chỉ IP gần như khớp nhau. Bên phía liên minh nếu thật muốn điều tra, lần này cậu chạy không thoát. Mà nếu điều tra ra cậu rồi thì Lộc Tường cũng chạy không thoát nốt."

Tần Dạ nhíu mày nói "Cũng không phải cố ý, lâu quá rồi không đánh phụ bản nên quên mất."

Lưu Xuyên nói "Tôi đương nhiên biết hai người không phải cố ý, bất quá liên minh dã có quy định, hai người không dưng chạy đến đánh phụ bản còn phá luôn kỷ lục thế giới như vậy, tính ra là trái quy định, chỉ cần họ tra ra được hai người sẽ bị cấm thi đấu."

Lộc Tường sợ hãi "Cấm thi đấu? Nghiêm trọng tới vậy sao..."

Lộc Tường liên tục vò đầu, biểu tình nhăn như trái khổ qua... Nếu lần này bị cấm thi đấu thật thì tiêu chắc rồi, tổ hợp cậu với Thiệu Trạch Hàng xem như chiến thuật trung tâm của Đồng Tước, cậu bị cấm thi đấu thì cả đội sẽ bị ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng. Tần Dạ tuy đang có mâu thuẫn với Dương Kiếm, nhưng dù gì cũng là đội phó của Trương An, vạn nhất bị xử phạt thật, danh dự cùng với sĩ khí của cả đội kiểu gì cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Lưu Xuyên cũng cảm thấy phiền muộn, cả hai người này một là bạn thân, một là đồ đệ, cũng bởi vì mình mới chạy tới chơi game, nếu lần này họ bị xử phạt cấm thi đấu thật... Lưu Xuyên có chết cũng không đền hết tội!

Lưu Xuyên suy nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp chữa cháy "Như vậy đi, hai người trở lại khu KTV cùng với đám người kia ca hát chơi đùa đi, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Tài khoản cứ để đó không cần thoát, tôi sẽ tìm hai người tới đó thay các cậu treo acc, treo hết cả đêm luôn. Bên liên minh có tra IP cũng sẽ không hoài nghi đến hai người. Tần Dạ đưa tôi địa chỉ tiệm Net đấy đi."

Lộc Tường hỏi "Còn sư phụ thi sao?"

Lưu Xuyên nói "Sư phụ không sao cả, tuyển thủ nghỉ thi đấu trở lại chơi game không thiếu, liên minh không quản lý cái này. Mấu chốt vẫn là hai người thôi."

Tần Dạ gật đầu, nói "Cứ vậy đi, tôi chờ một lát, đợi bạn cậu tới thì tôi đi."

Lưu Xuyên lại nói "Bên phía chủ tịch tôi sẽ nghĩ cách dàn xếp, hai người cứ giả chết coi như không biết gì là được."

Lưu Xuyên lấy di động ra, lục danh bạ điện thoại tìm số của một người, nhắn tin qua "Gái à có đó không? Giúp anh hai chút đi, em đến tiệm Net ở địa này gặp hai người bạn của anh, rồi d��ng tài khoản của họ treo qua đêm nay dùm anh đi."

Lưu Hiểu Mông nhanh chóng hồi phục "Anh hai? Có chuyện gì vậy? Lại gây chuyện sao?"

Lưu Xuyên giải thích đơn giản "Ừ, anh sơ ý lỡ phá một cái kỷ lục thế giới, bên phía phát hành Võ Lâm chắc chắn sẽ tra xét, trong đội có hai người bạn là tuyển thủ, nếu như bị tra ra họ sẽ bị phạt cấm thi đấu. Đây là sai sót của anh nên anh phải tìm cách bù lại, em tới chỗ đó dùng acc của họ treo qua đêm, lỡ mà bên kia họ tra IP cũng sẽ không hoài nghi hai người họ."

Lưu Hiểu Mông hiểu ra "Em biết rồi!"

Lưu Hiểu Mông không quá hiểu biết về eSport, nhưng nghe bị phạt cấm thi đấu cũng cảm thấy căng thẳng trong lòng. Người ta thường bảo vô quy củ bất thành phương viên, liên minh Võ Lâm cũng có chế độ điều lệ của tự nó, n��u trái quy tắc sẽ bị cấm thi đấu, cũng giống như cầu thủ đá bóng phạm quy thì bị phạt thẻ đỏ vậy... Thẻ đỏ lận đó... nghe nghiêm trọng ghê luôn.

Lưu Hiểu Mông mang theo tâm tình đầy nghi hoặc cùng khẩn trương, nhanh chóng tìm đến tiệm Net, hỏi thăm số phòng liền đi lên gõ cửa.

Mở cửa là một nam nhân da rất trắng, diện mạo lại rất được, anh mặc áo sơ-mi xanh nhạt, dáng người cao gầy, biểu tình thoạt nhìn có hơi lãnh đạm.

Lưu Hiểu Mông ngước mắt nhìn anh ta một cái, tò mò hỏi "Anh là bạn cửa Lưu Xuyên hả?"

Tần Dạ nói "Ừ."

Lưu Hiểu Mông nói "Ồ, chào anh, anh Lưu Xuyên bảo em tới treo acc dùm."

Lộc Tường nghe tiếng nói cũng tò mò nhìn thử, thấy nữ sinh ngoài cửa liền có chút nghi hoặc... Lần đó cậu đến nhà Lưu Xuyên tá túc một đêm, Lưu Hiểu Mông đ��ng lúc không có ở nhà, nên cũng không biết cô em gái này của Lưu Xuyên.

Lưu Hiểu Mông cười "Hai người mau đi đi, cứ để đó em treo cho!"

Tần Dạ nhìn cô bé với mái tóc dài cùng đôi mắt to xinh đẹp trước mặt mình một lúc, nhịn lắm mới không có hỏi cô nàng với Lưu Xuyên là gì của nhau.

Rời khỏi tiệm Net rồi, Tần Dạ lập tức lấy di động gửi tin nhắn cho Lưu Xuyên "Cô gái đó là ai? Bạn gái?"

Lưu Xuyên có chút vô lực trả lời "Đừng đoán bậy bạ, đó là em gái tôi."

Tần Dạ quả thực không thể tin nổi "Em gái? Cậu có em gái xinh đẹp như vậy?"

Lưu Xuyên mỉm cười "Gien di truyền chất lượng cao đấy mà, anh hai đẹp trai ngời ngời như vậy, em gái làm sao không xinh phải không?"

Tần Dạ "..."

Đúng là không nên nói chuyện với tên này, chỉ tổ rước lấy bực vào thân.

Tần Dạ vẻ mặt bình tĩnh nhét di động lại vào túi.

***

Cả hai người nhanh chóng trở lại khu KTV.

Bởi vì dự họp hội nghị nên mọi người phải lưu lại đế đô hai ngày, tối qua Dương Kiếm mời mọi người dùng bữa khuya, hôm nay Tiếu Tư Kính dắt cả đám đi karaoke.

Cả đám đội trưởng này đó giờ vẫn luôn đối chọi nhau gay gắt trên mỗi tràng đấu, chỉ hận không thể vói tay vào đầu moi toàn bộ chiến thuật của đối phương ra, nhưng chung quy đều là người trẻ tuổi, ai nấy cũng chỉ mới hai mươi mấy, lẫn nhau chẳng có gì đến mức thâm cừu đại hận, phần lớn đều là lẫn nhau thưởng thức đối phương.

Một khi mùa giải mới chính thức bắt đầu, các chiến đội đều phải bay đến khắp nơi tham gia thi đấu, đến lúc ấy vội tới không có thời gian mà nghỉ ngơi chứ đừng nói đến tiệc tùng tụ hội. Tính ra cả năm cũng chỉ có vài ngày rảnh rỗi có thể thảnh thơi thư giãn như bây giờ, bởi thế nên hàng năm cứ đến dịp họp mặt này, mọi người đều sẽ buông ra mọi ân oán, cùng nhau chơi một trận cho thật đã.

Khu KTV này khá hiện đại, phòng hát cũng được trang trí vô cùng xa hoa, mà Tiếu đội cũng rất rộng rãi vung tay bao cả một phòng hạng sang loại dành cho 50 người, cũng gọi một bàn đầy đồ ăn vặt, hoa quả cùng bia.

Hôm nay tất cả đội trưởng cùng đội phó đều đến, cả vài vị bình luận viên nổi tiếng cùng phóng viên truyền thông cũng đến tham gia chung vui, không khí vô cùng náo nhiệt.

Lúc Tần Dạ với Lộc Tường vào phòng đúng lúc Tiếu Tư Kính đang hát, thanh âm của anh thuộc tông trầm, ca hát rất êm tai, một khúc "Mười năm" kinh điển hát đến vô cùng thâm tình...

Những người còn lại tốp năm tốp ba tụ bên nhau, người thì uống rượu, kẻ thì cắn hạt dưa, vừa nghe hát vừa tán gẫu.

Tần Dạ với Lộc Tường ngồi xuống được một lúc, bài hát của Tiếu Tư Kính cũng chấm dứt, cả phòng ai nấy đều nể mặt vỗ tay khen hay.

Tiếu Tư Kính cười cười, đặt mic xuống bước tới nói "Còn tưởng hai người trốn luôn chứ."

Tần Dạ nói "Tôi với Lộc Tường ra ngoài mua ít đồ."

Tiếu Tư Kính liếc nhìn Lộc Tường một cái "Vậy à?"

Tiểu Lộc Tường cúi đầu không lên tiếng.

Tần Dạ mỉm cười "Tiếu đội nghĩ tôi nói dối gạt anh sao?"

Tiếu Tư Kính nói "Chỉ tò mò không biết đêm hôm khuya khoắt như vậy hai người ra ngoài mua cái gì, gần một giờ sáng rồi."

Tần Dạ bình tĩnh đáp "Đi d���o một lát thấy đói nên ghé ăn khuya. Bên đây không phải anh bao phòng đến sáng sao? Nên tôi nghĩ ăn xong quay lại chắc cũng còn kịp."

Tiếu Tư Kính nói "Tất nhiên còn kịp, nhưng là người nào đến trễ đều phải bị phạt, uống rượu hoặc là hát, hai chọn một."

Tần Dạ không uống rượu, liền nói "Vậy để tôi hát một bài."

Nói xong liền đứng dậy bước tới bục hát, chọn bài "Dũng khí" của Lương Tĩnh Như.

Nhạc dạo quen thuộc vang lên, Tần Dạ cầm mic bắt đầu hát, trong phòng vang lên tiếng ca trong suốt bị micro phóng đại lên...

"Đến cuối cùng phải làm ra quyết định này, người khác nói thế nào em cũng không bận tâm, chỉ cần anh tán thành đứng bên em..."

Thanh âm của Tần Dạ trong suốt có chút lạnh, nên dù hát ca khúc dành cho nữ tính cũng không có chút áp lực.

Ca khúc này cơ hồ là kinh điển, ai cũng biết hát, trong phòng có vài người ngâm nga hát theo Tần Dạ, nhưng được một hai câu liền chịu thua, nhịn không được nói thầm Tần Dạ giọng cao kinh khủng.

Ngược lại bên kia Dương Kiếm nghe mà sợ ngây người, đội phó vẫn luôn sớm chiều gặp mặt nhà mình lại hát hay như vậy?

Đến tận hôm nay mới biết được...

Tần Dạ hát xong một bài, coi như xử phạt thành công, tiếp theo đến Lộc Tường.

Tiếu Tư Kính bước tới trước mặt Lộc Tường hỏi "Tiểu Lộc, đến cậu này, hát hay rượu?"

"Em, em..." Lộc Tường tuy là một nhóc ăn hàng, nhưng tửu lượng của cậu quả thật là nát đến không thể nát hơn, uống một ngụm liền say, ca hát thì lạc nhịp hệt như bệnh mù đường, tìm không ra đâu là phương hướng...

Đang khó xử gãi đầu kh��ng biết làm như thế nào, Thiệu Trạch Hàng ngồi bên cạnh đột nhiên đứng dậy nói "Ly này tôi uống giúp Lộc Tường."

Dứt lời liền cầm lấy ly bia trong tay Tiếu đội, ngửa đầu cạn một hơi uống sạch.

Uống xong lật úp ly bia lại, quả thực sạch sẽ không chừa lại một giọt.

Đám người xung quanh thấy vậy liền vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

Tiếu Tư Kính cười cười, hạ giọng nói "Không hổ là Thiệu đội, lúc nào cũng che chở Tiểu Lộc."

Thiệu Trạch Hàng ngước nhìn Tiếu Tư Kính "Không cho phép uống thay?"

Tiếu Tư Kính nói "Đương nhiên có thể."

Tần Dạ lẫn Lộc Tường cuối cùng thành công quá quan, Tiếu Tư Kính cũng trở lại chỗ ngồi, bên kia ca hát lại tiếp tục.

Thiệu Trạch Hàng đặt ly xuống, quay đầu nhìn Lộc Tường, kề sát tai cậu nói nhỏ "Ra ngoài một lát, anh có chuyện phải nói với em."

Lộc Tường tất nhiên là ngoan ngoãn theo sau đội trưởng nhà mình.

Hai người trước sau bước ra khỏi cửa, Thiệu Trạch Hàng kéo Lộc tường vào một gian phòng trống gần đó, cẩn thận đóng cửa lại rồi mới thấp giọng hỏi "Lộc Tường, em nói thật đi, em với Tần Dạ lúc nãy đi đâu?"

Lộc Tường lập tức như một nhóc học sinh phạm lỗi cúi đầu lí nhí nói "Đội trưởng, em sai rồi!"

____________________

Giải thích một chút

+ Vô quy củ bất thành phương viên: không có quy tắc thì không có thành một vòng tròn (quy luật)

Quyển 2 - Chương 53: Để tôi giải quyết

Thiệu Trạch Hàng cùng Lộc Tường hợp tác nhiều năm như vậy, đã sớm nhìn ra trạng thái của cậu nhóc không giống bình thường. Tính cách của Lộc Tường trước giờ luôn hoạt bát s��i nổi, gặp phải những buổi tụ họp tiệc tùng như vậy đều là cao hứng tìm người ngồi nói chuyện, không thì chạy ra góp vui với mọi người, hôm nay lại im lặng trầm mặc không nói tiếng nào. Càng kinh dị hơn là, nhóc ăn hàng này cư nhiên không thèm đếm xỉa gì tới một bàn quà vặt cùng hoa quả bên kia.

—— nhất định là đã xảy ra chuyện gì! Hơn nữa còn cực kỳ nghiêm trọng.

Thiệu Trạch Hàng nghĩ đến thấy liền thấy sốt ruột, lập tức gọi Lộc Tường ra ngoài.

Tiểu Lộc Tường nãy giờ trong lòng vẫn luôn sợ hãi, mới cúi đầu không dám lên tiếng, sợ Thiệu đội phát hiện mắng cậu chết mất!

Vi phạm bị cấm thi đấu, đây cũng không phải chuyện giỡn chơi!

Dựa theo quy định của liên minh, nếu tuyển thủ đang còn trong thời gian thi đấu mà dùng bất cứ tài khoản nào phá kỷ lục th�� giới sẽ bị liệt vào vi phạm quy định mức nhẹ, mức xử phạt là phê bình công khai cùng với cấm thi đấu ba trận.

Giải thường quy tổng cộng có 16 chiến đội tham gia, từng cặp đấu với nhau tuần hoàn, tổng cộng mỗi đội đều phải đánh khoảng 30 trận đấu, cuối cùng dựa vào điểm số đạt được xếp hạng chọn ra các đội được phép tham gia vào mùa chính thức. Bằng thực lực của chiến đội Đồng Tước, dù cho có thật sự thua 3 trận ở giải thường quy cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến vé tham dự giải chính thức của bọn họ. Nhưng mấu ở chỗ, những tuyển thủ chủ lực vi phạm quy định cũng giống như các cầu thủ bị phạt thẻ đỏ vậy,, dù cho chiến đội có thắng đi nữa cũng sẽ gây ra ảnh hưởng rất nặng đến toàn bộ thành viên trong đội.

Tính cách của Thiệu Trạch Hàng Lộc Tường rõ hơn ai hết, nam nhân là người cực kỳ nghiêm túc, đến nỗi các đội viên lâu năm của Đồng Tước cũng không ai dám ở trước mặt anh đùa giỡn. Lộc Tường tuy đã hợp tác với anh vài mùa giải, nhưng vẫn như trước không dám ngo ngoe trước mặt Thiệu đội nhà mình...

Thiệu Trạch Hàng thấy thiếu niên nho nhỏ sắc mặt tái nhợn cúi thấp đầu, giọng nói cũng bất giác nhẹ đi "Anh đâu có mắng chửi, em vội vàng nhận sai như vậy làm gì?"

Lộc Tường "..."

Giống như... quen luôn với chuyện nhận sai trước mặt Thiệu đội rồi ấy!

Thiệu Trạch Hàng nhỏ giọng hỏi "Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Lộc Tường nhỏ giọng kể lại "Em với Tần Dạ lúc nãy đi tiệm Net chơi, em nghe Tần Dạ bảo sư phụ em đang chơi bên sv mới, tại hơi buồn nên em mới qua bên đó tìm sư phụ, rồi sư phụ tổ đội đi đánh phụ bản, lỡ tay phá kỷ lục thế giới của Danh Kiếm Các..."

Thiệu Trạch Hàng "...."

Một lũ ngứa tay!

Lưu Xuyên, Tần Dạ, Lộc Tường, ba tên cao thủ đứng đầu lại tổ đội đánh phụ bản, không phá kỷ lục thế giới mới là lạ đó!

Nếu như nhớ không lầm, tuyển thủ đang thi đấu dùng tài khoản khác đánh phá kỷ lục sẽ bị phán là vi phạm nhẹ, một khi xác thực thì sẽ bị cấm thi đấu ba trận?

Thiệu Trạch Hàng nhanh chóng suy nghĩ những điểm quan trọng, cau mày nói "Tài khoản của em với Tần Dạ có điểm lưu lại điểm nào để họ tra ra không?"

Lộc Tường vội nói "Tài khoản không sao, đều là dùng acc vớ vẩn thôi, quan trọng là IP."

Thiệu Trạch Hàng nói "Lên mạng ở tiệm Net thì IP cũng của tiệm, có gì đáng lo?"

Lộc Tường ngẩng đầu liếc nhìn Thiệu Trạch Hàng một cái, lại cúi đầu ủ rũ "...bởi vì trước lúc em log vào server mới, em có đăng nhập acc của mình ở server cũ, cũng đánh mấy trận lôi đài. Nếu liên minh bên kia thật sự tra ngọn nguồn, IP của em với Tần Dạ đăng nhập cả server cũ lẫn mới sẽ trùng khớp với nhau..."

"..." Thiệu Trạch Hàng im lặng.

Lộc Tường cúi đầu thấp hơn "Em hông phải cố ý đâu, đội trường..."

Thiệu Trạch Hàng quả thật muốn túm tên nhóc hồn nhiên này đánh cho một trận ra trò mà!

Cơ mà thôi, đánh nhóc này lại đau lòng nữa... bộ dạng nhỏ như vậy, một bàn tay tát qua phỏng chừng đánh cho thiếu niên lảo đảo mất...

Thiệu Trạch Hàng lạnh mặt nói "Đưa di động đây."

Lộc Tường lập tức moi di động ra, giống như hiến vật quý nâng hai tay đưa đến trước mặt Thiệu đội.

Thiệu Trạch Hàng mở danh bạ điện thoại, lục tên của "người nào đó" lựa chọn gọi đi.

Bên kia, Lưu Xuyên đang dặn dò em gái mình lo liệu những chuyện tiếp sau thì đột nhiên di động vang lên, thấy màn hình biểu hiện gọi đến là hình một chú nai con, Lưu Xuyên vội vàng đứng dậy ra ngoài hành lang, tìm một góc vắng vẻ nghe điện thoại.

"Alo, Tiểu Lộc hả? Hai người tới chưa?"

Bên tai vang lên thanh âm lạnh như băng "Tôi là Thiệu Trạch Hàng."

Lưu Xuyên thót cả trym!

Thiệu đội đích thân khởi binh vấn tội rồi...

Lưu Xuyên bất đắc dĩ "Thiệu đội? Anh biết rồi?"

Thiệu Trạch Hàng nói "Lộc Tường khai hết rồi, anh định làm thế nào?"

Lưu Xuyên nói "Chuyện lần này quả thật là do tôi sai sót, nhưng mà chuyện đã xảy ra chỉ có thể nghĩ cách chữa cháy thôi. Tôi gọi em gái tôi đến giúp hai người họ treo acc qua đêm nay rồi, bên kia anh có thể giúp Tần Dạ với Lộc Tường làm chứng, nói là bọn họ đi mua một ít đồ sau đó trở lại hát karaoke. Bên kia có tra ra IP được cũng có thể tạm thời gạt họ cho qua chuyện. Còn nếu họ thực sự bắt tay tra ngọn nguồn, tôi sẽ nghĩ biện pháp khác... Tóm lại chuyện này tôi sẽ lo, anh cứ yên tâm."

Thiệu Trạch Hàng thấp giọng nói "Được rồi, tạm thời tôi tin tưởng anh."

Cúi đầu nhìn Lộc Tường một cái, lại nói "Lưu Xuyên, tôi không quản anh làm gì ở server mới, nhưng về sau tôi không cho phép Lộc Tường tìm anh nữa. Mùa giải sắp sửa bắt đầu rồi, tôi không hi vọng vì anh mà cậu ấy bị ảnh hưởng đến trạng thái thi đấu."

Lưu Xuyên nói "Đã biết, tôi có chừng mực mà, anh đưa điện thoại lại cho Lộc Tường hộ tôi."

Thiệu Trạch Hàng đưa di động lại cho Lộc Tường, cậu vội vàng nhận lấy gọi "Sư phụ..."

Lưu Xuyên cười nói "Tiểu Lộc, chuyện lần này không cần quá lo ha, sư phụ sẽ xử lý tốt. Đệ tử cứ yên tâm lo chuẩn bị cho trận đấu sắp tới đi. Còn nữa, về sau đừng chạy qua server mới tìm sư phụ làm gì nữa, nhớ nghe lời Thiệu đội."

Lộc Tường gật đâu "Ừm ừm, đệ tử biết rồi."

Lưu Xuyên nói "Vậy sư phụ cúp máy đây."

Lộc Tường nói "Ùa, bai bai sư phụ."

Lộc Tường cất di động, ngẩng đầu nhìn đội trưởng nhà mình.

Thiệu đội cao hơn cậu có khoảng 20cm, cảm giác áp bách do chênh lệch chiều cao gây ra cực kỳ mãnh liệt, nhưng kỳ quái là giờ phút này, ánh mắt của Thiệu đội lại không lạnh lùng giống như thường ngày, sâu thẳm trong đôi mắt thâm thuý ánh một chút nhu hoà mềm mại...

Thiệu Trạch Hàng đưa tay xoa đầu thiếu niên nho nhỏ, thấp giọng nói "Em làm gì mà sợ hãi tới như vậy, cũng không phải chuyện gì to tát lắm."

Lộc Tường "..."

Thiệu Trạch Hàng nói "Yên tâm, sư phụ em nếu ngay cả chút chuyện ấy cũng giải quyết cũng không xong thì ngần ấy năm làm đội trưởng coi như vô dụng."

Lộc Tường lúc này mới gật đâu "Ừm..."

Thiệu Trạch Hàng chuyển đề tài nói "Em có đói bụng không?"

Bụng của Lộc Tường cũng hợp thời kêu lên ục ục, thiếu niên gãi đầu nói "Đói bụng thiệt ha...."

Thiệu Trạch Hàng bất giác gợi lên khoé môi, nói "Đi thôi, anh khao em ăn khuya."

Lộc Tường rốt cuộc buông tảng đá trong lòng xuống, theo đội trưởng nhà mình đi ăn thôi~

***

Lưu Xuyên cúp điện thoại rồi liền trở về chỗ ngồi, dưới góc màn hình đúng lúc nhảy lên tin tức do em gái Hiểu Mông gửi sang "Anh hai, trò này là trò mà anh tham gia thi đấu đúng hông? Cảm giác có vẻ hay hay, nhưng mà phức tạp quá à em xem không hiểu gì hết, hình ảnh 3D nhìn lát mắt đau ghê."

Lưu Xuyên trả lời "Đừng tốn công nghiên cứu làm gì, về chơi pikachu của em đi."

Lưu Hiểu Mông vốn là một đứa mù game online thứ thiệt, Lưu Xuyên không trông mong gì cô em gái mình có thể hiểu được mấy thứ như OT hay phụ bản vân vân...

May là cô em gái này tuy không hiểu nhưng vẫn luôn ủng hộ anh trở thành tuyển thủ thi đấu chuyên nghiệp, không biết cái gì là hiện trường thi đấu nhưng cứ trận nào có Lưu Xuyên tham gia, cô bé cũng sẽ đi xem ủng hộ anh mình, cũng sẵn tiện lưu lại mầy lời cổ vũ ở khu bình luận dành cho fan hâm mộ "Hải Nạp Bách Xuyên thật là lợi hại!" "Xuyên thần uy vũ!"

...Không khác gì đám seeder được thuê giá năm xu một giờ...

Lưu Xuyên căn dặn "Một thân một mình buổi tối nhớ chú ý an toàn."

Lưu Hiểu Mông nói "Ok, không sao mà, tiệm Net này cũng an toàn lắm. Hôm nay cha không có ở nhà, có thể ở tiệm Net cả đêm!"

Lưu Xuyên ngạc nhiên hỏi "Cha đâu?"

Lưu Hiểu Mông nói "Cha được mời tham gia toạ đàm lưu động ở các trường đại học toàn quốc, đích thứ nhất là trường học của anh hai đó. Phải rồi, em có trộm nhìn lịch hành trình của cha, hôm 10 tháng 9 cha sẽ mở một buổi toạ đàm công khai bên học viện nhân văn của trường anh, r���nh thì đi nghe chút."

Lưu Xuyên cười nói "Không đi, mấy thứ cha nói anh đều nằm lòng cả rồi, PPT cũng anh làm chứ ai."

Lưu Hiểu Mông "..."

***

Sau khi phá kỷ lục thế giới, đột nhiên cả Nga My với Cái Bang trở nên trầm mặc hẳn, Lý Tưởng cực kỳ nghi hoặc, tò mò muốn chết, nhịn không được buộc miệng hỏi "Sư phụ? Chúng ta phá kỷ lục thế giới rồi sao nhìn sư phụ giống như không quá vui vẻ vậy?"

Ngô Trạch Văn cũng nghi hoặc "Có vấn đề gì sao?"

Chỉ có Giang Thiếu Khuynh từng ở trong giới tuyển thủ một thời gian ngắn mới biết nguyên nhân, lo lắng pm cho Lưu Xuyên "Bị điều tra ra sẽ gặp rắc rối lắm phải không?"

Lưu Xuyên trả lời "Ừ tôi biết, mới nãy vừa gửi email cho phía chủ tịch, tôi chủ động thừa nhận là mình đánh, đội ngũ là g���m mấy người bạn cùng trường với cao thủ quen trên mạng. Chuyện này tôi sẽ tự mình gánh, hi vọng không ảnh hưởng tới hai người bọn họ."

Giang Thiếu Khuynh nghĩ nghĩ, nói "Hiện tại đại đa số mọi người đều đang ngóng tiến độ khai hoang của phụ bản đoàn 70 cấp, loại phụ bản 30 cấp thấp này không có mấy ai lưu ý đến thành tích của nó, nên dù liên minh có tra được chắc cũng sẽ xử lý nương tay."

Lưu Xuyên nói "Hy vọng là vậy."

Lưu Xuyên quay lại kênh đội ngũ nói "Chuyện phá kỷ lục thế giới lần này cũng đừng lộ ra ngoài, lúc nãy là ngoài ý muốn. Về sau chúng ta sẽ không đánh kỷ lục như vậy nữa, rất gây náo động cũng không phải chuyện tốt."

Ngô Trạch Văn không hiểu mấy chuyện này lắm, vẻ mặt trầm tư nhìn bảng thống kê đánh giá dps số liệu.

Lý Tưởng cũng không hỏi nhiều, dù sao lần này phá kỷ lục cũng có mình, không phá được thì thôi, nếu phá được thì cao hứng một chút, nhưng với phần thưởng lại càng hứng thú hơn nữa "Phải rồi, phá được kỷ lục thế giới phần thưởng nhiều hơn so với kỷ lục server đúng không?"

Lưu Xuyên nói "Gấp mười!"

Lý Tưởng kinh sợ "Nhiều quá vậy?"

Lưu Xuyên bất đắc dĩ nói "Cũng bởi vì phần thưởng nhiều như vậy cho nên phía quan phương mới phải tra xét cẩn thận, lúc nãy toàn bộ quá trình chúng ta đánh phụ bản đều được lưu hình lại gửi về quan phương rồi, ngày mai sáng sớm tổ kỹ thuật của họ sẽ kiểm tra lại từ đầu đến cuối, phòng ngừa trong số chúng ta có người dùng hack cheat hoặc các thủ đoạn lợi dụng bug phá kỷ lục này."

Lý Tưởng hỏi "Vậy tức là kiểm tra xong rồi không có bất thường mới phát phần thưởng hả?"

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, cậu có thể mở bảng ra xem, hiện tại kỷ lục trên bảng anh hùng vẫn chưa được đổi mới, chỉ có thông cáo trên kênh thế giới. Phải đợi đến khi kiểm tra xong, không có vấn đề mới update thành tích này, sau đó gửi thư kèm theo phần thưởng cho đội ngũ."

Ngô Trạch Văn phân tích số liệu một lúc, mới tư tán gẫu Lưu Xuyên "Hai người lúc nãy là bạn thân của anh à?"

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy."

Ngô Trạch Văn nói "Số liệu dps của bọn họ trình độ ngang nhau, cũng tương đương với mấy lần trước anh đánh, cao gần như gấp đôi so với những cao thủ các công hội, bởi vậy cho nên mới phá vỡ được kỷ lục thế giới? Hai người họ giống anh đúng không, đều là cao thủ lợi hại?"

Lưu Xuyên mỉm cười nói "Không sai."

Người này phân tích cả buổi, cho ra kết quả "lợi hại nhất".

Trạch Văn vẫn là không rõ sự khác biệt giữa cao thủ trong game cùng tuyển thủ chuyên nghiệp, mà phỏng chừng có người giải thích cậu cũng không hiểu nổi. Đối với những ID các đại thần nổi danh như cồn trong giới liên minh như Hải Nạp Bách Xuyên, Dạ Sắc, Phi tường Lộc đại hiệp... Ngô Trạch Văn ngay cả nghe cũng chưa nghe chứ đừng nói biết đến.

Ngô Trạch Văn nói "Thảo nào, anh dạy tôi chơi game, tôi cảm giác mình tiến bộ rất nhanh."

Lưu Xuyên nói "Có tôi cậu sẽ tiến bộ càng nhanh hơn nữa. Cứ dựa theo lời tôi tập luyện, về sau cậu cũng sẽ trở thành cao thủ đứng đầu như thế, cậu thấy thế nào?"

Ngô Trạch Văn đưa tay đẩy kính mắt, vẻ mặt thật lòng nói "Ừ."

Lưu Xuyên nhịn không được bật cười... Nhóc ngốc này, dễ bị lừa gì đâu...

Cơ mà, Ngô Trạch Văn nếu như có thể tự đặt ra mục tiêu "trở thành cao thủ đứng đầu" này trong lòng, Lưu Xuyên cảm thấy thật sự vui mừng.

Nhóc học bá này một khi thấy hứng thú với thứ gì đó, nhất định sẽ chuyên tâm thật lòng nghiên cứu nó.

***

Bên này bốn người nhà nhã tán gẫu, lại không biết vì thông cáo thế giới vừa rồi mà cả diễn đàn Võ Lâm đã muốn nổ tung trời.

"Danh Kiếm Các mà có thể đánh tới hơn một trăm ngàn điểm, khoa trương quá vậy!"

"Server 7 khu Điện Tín? Đám người kia là ai? Không lẽ là dùng hack?"

"Đường Môn Lưu Danh Bách Thế này bên server mới, bữa giờ vẫn mang theo đội đi đánh Danh Kiếm Các, kỷ lục bên đ��y bị nó phá mấy lần rồi."

"Có khi nào là tuyển thủ chuyên nghiệp dùng acc phụ đánh không?"

"Tui thấy khả năng dùng hack cao hơn! Tuyển thủ chuyên nghiệp ai rảnh đi đánh kỷ lục cái phụ bản quèn đấy!? Sắp thi đấu rồi còn gì!"

Diễn đàn nhanh chóng mọc ra các loại topic suy đoán, náo nhiệt vô cùng.

Các hội trưởng công hội lớn ở khu bảy cũng bởi vì mức kỷ lục nghịch thiên này kinh sợ, đều tự tiến nhập trạng thái quan vọng, nhưng lại lẫn nhau ăn ý không ai tư tán gẫu hỏi Lưu Xuyên đến tột cùng là thế nào.

Lại có thể phá luôn cả kỷ lục của các tuyển thủ chuyên nghiệp năm đó ghi lại? Đám người này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Có khi nào giống như những người trên diễn đàn nói, bọn họ đã dùng chương trình hack cheat nào đó can thiệp vào trò chơi?

Nhưng mà, ngay tại thời điểm mỗi người một ý xôn xao thì, trên kênh thế giới các server lại lần nữa nhảy ra tin tức làm tất cả những người chơi vô cùng khiếp sợ——

"Chúc mừng đội ngũ các người chơi ở server [ Thước Kiều Tiên Lệnh]: Lão Miêu, Bạch Hồ, Phượng Hoàng, Liệp Báo, Tham Lang, Thanh Long, đã phá vỡ kỷ lục thế giới phụ bản [ Dạ Tham Danh Kiếm Các ], thành tích thông quan: 102000 điểm!"

Tất cả người chơi một lần nữa ngây người!

Hai server mới mở năm nay đây là muốn nghịch thiên sao? Một buổi tối liên tục hai lần phá vỡ kỷ lục thế giới?

Khu bảy Điện Tín mới phá xong lúc nãy, bây giờ đến khu năm Võng Thông? Đám siêu nhân này ở đâu ra vậy?

Lưu Xuyên thấy tin tức này cũng kinh ngạc một lúc.

Giang Thiếu Khuynh bình tĩnh nói "Thành tích cao như vậy, trong đội họ chắc chắc có cao thủ cấp tuyển thủ chuyên nghiệp."

Lý Tưởng kinh ngạc "Cao thủ cấp chuyên nghiệp? Kinh quá vậy! Nhìn cách đặt tên của bọn họ, sáu người này rõ ràng là quen biết nhau."

Lưu Xuyên nói Hiển nhiên bọn họ rất quen thuộc lẫn nhau."

Đội ngũ thần bí này bên Võng Thông xuất hiện thực sự vô cùng đúng lúc!

Lưu Xuyên cẩn thận suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy an tâm.

Có câu, súng bắn chim đầu đàn, Lưu Xuyên đang lo lắng với kết quả này liên minh sẽ tra ra Lộc Tường với Tần Dạ, kết quả lại xuất hiện thêm một đội ngũ vô danh chủ động nhảy ra giúp bọn họ đỡ đạn. Lại xuất hiện đội ngũ mới phá kỷ lục, vậy áp lực Tần Dạ với Lộc Tường bên này sẽ giảm đi rất nhiều.

Phía quan phương muốn kiểm tra, hẳn là sẽ đặt trọng tâm lên đội ngũ của khu Võng Thông bên kia.

Cơ mà, đội cố định sáu người, lại có ít nhất một tuyển thủ chuyên nghiệp, lai lịch của đội ngũ này hiển nhiên không hề đơn giản!

Tiểu kịch trường

Lộc Tường đói bụng, nửa đêm thức dậy mò mẫm đi nhà bếp ăn vụng.

Thiệu đội bị thanh âm kỳ quái vang ra từ phòng bếp đánh thức, tưởng là có chuột liền ra xem, bật đèn xem thì thấy hoá ra nhóc kia đang ngồi xổm ở góc nhai bánh quy lạo rạo.

Thiệu đội:...

Lộc Tường ngẩng đầu, thấy nam nhân vẻ mặt lãnh đạm, cả miệng bánh quy lập tức rơi hết xuống bàn, thiếu niên luống cuống tay chân thu dọn vụng bánh.

Thiệu đội (nhíu mày): Ra là em, anh còn tưởng gặp đàn chuột chạy nạn.

Lộc Tường (gục đầu): Đội trưởng, em sai rồi!

Thiệu đội:...

Lộc Tường: Em sai rồi, em xin lỗi! Đánh thức anh dậy, lần sau em sẽ không thế nữa!

Thiếu niên nho nhỏ nở nụ cười lấy lòng.

Thiệu đội:...Anh cũng cảm thấy đói, nấu mì chúng ta cùng ăn.

Lộc Tường: Hay quá!

Thiệu đội vẻ mặt nghiêm túc nấu mì cho thiếu niên nho nhỏ nhà mình.

Thiếu niên vui vẻ ngồi hút mì do đội trưởng nhà mình tự tay nấu, cứ mỗi lần ăn tận ba bát, ăn mãi đến khi cậu tròn 18 tuổi (nhưng chiều cao vẫn còn là nỗi bi kịch)

Một ngày nào đó, bị nam nhân bưng lên giường "nhai sạch sẽ", thiếu niên mới phát hiện ra...

Thiệu đội cho cậu ăn mau lớn, là để "ăn" lại cậu.

T__T

Quyển 2 - Chương 54: Chiến đội thần bí

Sáng hôm sau, tại trụ sở hành chính của quan phương Võ Lâm.

Trên màn hình lớn đang chiếu lại bản thu hình của tổ đội vượt phụ bản tối qua, ngay cả CEO công ty là Cao Vệ Bình bởi vì tính nghiêm trọng của vấn đề dùng công cụ gian lận, cũng cố ý chạy đến phòng của tổ kỹ thuật.

Clip thu hình phụ bản kết thúc sau mười phút, toàn bộ phòng làm việc trở nên lặng ngắt như tờ.

Một lát sau, tổng quản lý tổ kỹ thuật Chu Dương trước hết lên tiếng, vẻ mặt nghiêm túc nói "Cao tổng, đội ngũ ở server Thuỷ Long Ngâm này, Nga My Thất Dạ Tuyết lợi dụng phương pháp chồng tầng xuất huyết cho boss lên đến 15 tầng, mà 15 tầng xuất huyết sẽ khiến boss tiến vào trạng thái huyết băng, lực phòng ngự giảm xuống 50%, tốc độ đánh sẽ gần như là nhanh gấp đôi, cho nên mới phá được kỷ lục. Bên đội của server Thước Kiều Tiên Lệnh khu năm Võng Thông cũng là áp dụng nguyên lý này, nhưng bên họ là Đường Môn chồng xuất huyết, trong thời gian ngắn cũng cấp tốc chồng 15 tầng."

Cao Vệ B��nh nói "Có phát hiện dấu vết của phần mềm gian lận không?"

Chu Dương nói "Tất cả số liệu đều bình thường, không có dấu hiệu lợi dụng phần mềm hoặc trình tự can thiệp vào trò chơi."

Cao Vệ Bình nhìn thoáng qua bảng thống kê số liệu.

Chu Dương tiếp tục nói "Thành viên của cả hai đội này đều rất lợi hại, dựa theo hệ thống trình tự trong game thống kê ra, Nga My Thất Dạ Tuyết cùng với Cái Bang Nhất bạch nhị cùng bên khu bảy Điện Tín, tốc độ tay những lúc bùng phát vượt hơn 500, Đường Môn Lưu Danh Bách Thế tốc độ tay luôn duy trì ở mức 200, vừa đánh boss còn có thể đánh chữ chỉ huy, nhìn rất thành thạo. Những người còn lại tốc độ tay cũng nhỉnh hơn người chơi thông thường nhiều lắm."

Cao Vệ Bình gật đầu "Còn bên Võng Thông?"

Chu Dương nói "Đội ngũ bên Võng Thông cả sáu người tốc độ tay đều tr ên 300, trong đó Đường Môn đánh chính lúc bùng phát cũng hơn 500."

Cao Vệ Bình cau mày "Tốc độ tay 500? Nếu đặt ở liên minh tuyển thủ chuyên nghiệp cũng là cao thủ số một số hai... Lần này đột nhiên xuất hiện nhiều người chơi lợi hại như vậy, có gì đó rất bất thường. Có phải là chiến đội nào đó lập tài khoản đi luyện binh không?"

Chu Dương nói "Khả năng này không lớn lắm, hai hôm nay đúng lúc là hội nghị trước mùa giải của iên minh, đội phó và đội trưởng của 16 chiến đội đều đến đế đô dự họp. Đội trưởng không ở nhà, đội viên hẳn là không lớn gan đến mức đi lập acc phụ chơi game đánh phụ bản."

Cao Vệ Bình gật đầu "Cậu liệt ra IP đăng nhập, tư liệu đăng ký cùng với số liệu bản sao toàn bộ thống kê lại một lần, làm ra danh sách rồi nộp cho tôi, tôi đi tìm Lý chủ tịch bên phía liên minh, để xem rốt cuộc là ra làm sao."

Chu Dương nói "Vâng Cao tổng, tư liệu tôi sẽ lập tức in ra cho ngài. Còn về đổi mới bảng xếp hạng và phát phần thưởng, tạm thời không động đến?"

Cao Vệ Bình nói "Ừ, bảo là chúng ta đang điều tra, trong 24 giờ sẽ cho ra kết quả."

***

Buổi sáng đúng 9 giờ, liên minh tổ chức hội nghị chiêu đãi ký giả trước hội nghị.

Các chiến đội đều phân biệt chia ra, mỗi người có 30 phút để tiếp nhận phỏng vấn riêng của các truyền thông, các phóng viên bu quanh các đội trưởng cùng đội phó thi nhau hỏi các loại vấn đề, phóng viên ôn hoà thì chỉ hỏi kiểu như mùa giải năm nay chiến đội đã chuẩn bị như thế nào, cũng không thiếu phóng viên miệng lưỡi chua ngoa hỏi các vấn đề bén nhọn...

Đội trưởng Lương Tân Hải của chiến đội Hoa Hạ được xem là đội trưởng tốt tính nhất liên minh, đương nhiên cũng bị hỏi thảm nhất.

Nữ phóng viên "Lương đội, sau khi Xuyên đội rời đi, thành tích Hoa Hạ tụt dốc không phanh, đối với trận đấu trước mắt anh có an bài gì không?"

Lương Tân Hải cười cười "Xuyên đội ra đi, giao lại Hoa Hạ cho tôi, tôi sẽ cố gắng hết sức dẫn dắt tốt đội ngũ của mình. Bởi vì Hoa Hạ đang trong giai đoạn điều chỉnh chiến thuật, tôi tin mùa giải năm nay thành tích sẽ có khởi sắc."

Phóng viên lại hỏi "Ở mùa giải trước Hoa Hạ đã bị đào thải ngay vòng đấu đầu tiên, Lương đội có lời giải thích gì gửi đến fan hâm mộ Hoa Hạ không?"

Lương Tân Hải nói "Lần đó thay đổi rất nhiều đội viên, những người mới vẫn còn lạ lẫm, phải dung hợp với lẫn nhau, thành tích có chút không như ý, cho nên tôi cảm thấy rất có lỗi đối với những người đã luôn ủng hộ Hoa Hạ. Chúng tôi sẽ cố gắng hơn trong mùa giải năm nay..."

Phỏng vấn các chiến đội đều được tách ra, lúc Hoa Hạ tiếp nhận phỏng vấn thì Tần Dạ đang ở hậu trường dùng điểm tâm, nghe ngoài kia Lương Tân Hải bị hỏi đến thảm như vậy, mới nhịn không được nhắn tin cho Lưu Xuyên "Tiểu Lương bị phóng viên hỏi đúng thảm."

Mãi một lúc sau mới thấy Lưu Xuyên hồi phục "...mới nãy ngủ quên."

Tên này! Giờ này còn dám ngủ nướng!

Tần Dạ hỏi "Không có khoá?"

Lưu Xuyên dậy rồi nhanh chóng đi rửa mặt đánh răng, sau đó trở lại phòng ngồi xuống bàn, vừa uống sữa vừa trả lời "Sáng nay không có khoá nên ngủ thêm một lát. Sao, Lương Tân Hải bị phóng viên vây hỏi có khóc lên không?"

Tần Dạ nói "Không, cậu ta lúc nào cũng treo mặt nạ mỉm cười trước mặt truyền thông."

Lưu Xuyên nói "Mặc kệ đi, cừu con phải rèn luyện nhiều mới tiến bộ. Phải rồi, hôm nay chủ tịch có tìm cậu với Lộc Tường không?"

Tần Dạ cũng cảm thấy nghi hoặc "Không, mới nãy có thấy Cao tổng ghé qua, nhưng hoàn toàn không đá động gì tới chuyện phá kỷ lục thế giới với đám tuyển thủ bên này."

Lưu Xuyên nghe vậy thở phào nhẹ nhõm "Vậy là tốt rồi, phỏng chừng bên kia Võng Thông tra được cái gì đó không đúng, nên họ còn bận thương thảo giải quyết thế nào. Cậu với Tiểu Lộc cũng đừng lo lắng quá."

***

Cũng ngay lúc này, bên trong phòng họp mini của khách sạn, trên màn hình đang truyền phát lại bản thu hình toàn bộ quá trình đánh phụ bản của hai đội ngũ phá kỷ lục sáng hôm nay.

Trong phòng họp im lặng đến dị thường, mãi cho đến khi bản thu hình chấm dứt, Cao Vệ Bình mới nhỏ giọng nói "Chủ tịch, ngài thấy chuyện này thế nào?"

Chủ tịch liên minh tuyển thủ Lý Hán Tông trầm tư sờ cằm, nói "Vừa nhìn liền đoán ra là có vết tích của tuyển thủ chuyên nghiệp."

Cao Vệ Bình gật đầu "Chúng tôi cũng hoài nghi là tuyển thủ chuyên nghiệp, nên quyết định điều tra cho rõ ràng rốt cuộc là tuyển thủ nào vi phạm quy định đánh phá kỷ lục thế giới trong game, hi vọng bên phía ông hợp tác."

Lý Hán Tông cười tủm tỉm nói "Nga My Thất Dạ Tuyết này đấu pháp giống Tần Dạ, còn Cái Bang có chút giống với phong cách của Tiểu Lộc Tường."

Cao Vệ Bình đồng ý "Tôi cũng cảm thấy như vậy."

Lý Hán Tông đột nhiên chuyển lời "Cơ mà, tối qua hai đứa Tần Dạ với Lộc Tường tham gia tụ hội, ở KTV suốt với mọi người, giống như không có thời gian lên mạng đánh phụ bản phá kỷ lục."

Cao Vệ Bình "..." Vậy ông nói ra làm cái gì?

Lý Hán Tông kéo laptop của mình, mở ra hộp thư email, chỉ chỉ một cái mail bên trong mỉm cười nói "Cậu xem, đâu cần ph�� sức đi điều tra, đầu sỏ gây ra mọi chuyện ở đây này, cậu ta rất tự giác đi tự thú trước."

Cao Vệ Bình "..."

Đưa mắt lướt qua nội dung trong mail, Cao Vệ Bình kinh ngạc "Là Lưu Xuyên?"

Lý Hán Tông cười nói "Không sai, Lưu Xuyên bảo đây là đội do mình dẫn dắt, trong đội đều là bạn học chung đại học với cậu ta, tốc độ tay cực nhanh. Lần này Lưu Xuyên nhận lời làm huấn luyện viên giúp đội của trường mình nên mới dẫn cả đám vào game để luyện tập, bồi dưỡng bọn họ trở thành tuyển thủ đủ tư cách tham gia giải liên trường, sơ ý lỡ tay phá kỷ lục, đang xin chúng ta thứ lỗi đây."

Cao Vệ Bình "..."

Lý Hán Tông nói "Nếu là Lưu Xuyên mang theo bạn học chơi game, vậy bên Điện Tín không cần tra nữa, Lưu Xuyên nổi danh là chỉ huy phụ bản siêu đẳng trước giờ, đánh ra kỷ lục như vậy tôi còn thấy thấp đâu... Cơ mà đội bên khu Võng Thông kia, có lẽ nên tra kỹ một chút."

Cao Vệ Bình nói "Ý của ông là?"

Lý Hán Tông nói "Sáu người bên Võng Thông này, tôi đoán có lẽ là chiến đội của game nào đó đồng loạt chuyển đổi, chạy qua bên server mới của chúng ta bắt đầu lại. Cậu xem IP của sáu người này đều giống nhau, ở cùng một nơi xuất hiện sáu cao thủ, cách đặt tên còn thống nhất như vậy, rõ ràng sáu người họ là chung một hội."

Cao Vệ Bình "..."

Lý Hán Tông cười tủm tìm sờ sờ râu "Coi bộ liên minh bên này sắp sửa được rót vào máu mới rồi."

Cao Vệ Bình tức đến muốn cười ha ha.

Lão chủ tịch này quả nhiên không hổ danh là hồ ly ha, nói chuyện với lão một lúc quả thực tức chết người!

Cao Vệ Bình cũng hết cách, chỉ còn nước chờ người này đi thăm dò.

Liên minh tuyển thủ cùng quan phương phát hành game lẫn nhau hỗ trợ, bên quan phương cần tuyển thủ làm quảng cáo sống để mở rộng trò chơi, liên minh cũng cần từ game khai quật ra lượng tân nhân có tiềm năng ổn định để thay thế dự bị cùng với sự ủng hộ của các fan hâm mộ, quan hệ giữa hai bên trước giờ luôn hoà hợp, cũng từng chia nhau hợp tác rất nhiều quảng cáo cùng đại diện.

Số lần Cao Vệ Bình tiếp xúc với Lý Hán Tông tự nhiên cũng rất nhiều.

Lý Hán Tông được mọi người gọi là lão hồ ly, cả ngày đều cười tủm tỉm, thoạt nhìn như là người dễ tính, thực chất trong bụng luôn đầy những ý xấu.

Dưới sự quản lý của vị này, liên minh tuyển thủ phát triển nhanh đến chóng mặt, vô số chiến đội vươn lên như trăm hoa đua nở, phát triển đầy mạnh mẽ. Mà vị này bản lĩnh lại không nhỏ, hàng năm không biết đào từ đâu ra một đống nguồn kinh phí tài trợ, nếu không phải người này, liên minh tuyển thủ cũng sẽ không có được quy mô như ngày hôm nay.

Nhưng mà, lão hồ ly có một tật xấu rất xấu—— rất là bao che khuyết điểm!

Ông ta cứ như một con gà mẹ vươn cánh che chở cho đám tuyển thủ chuyên nghiệp dưới tay mình, chỉ cần tuyển thủ không trêu cho lão tức giận đến xù cả lông lên, ngược lại đối tượng tức xù lông là người khác thì Lý chủ tịch sẽ rất vui lòng thay họ giải quyết hậu quả sau đó.

Cao Vệ Bình trong lòng cũng rất rõ ràng, đội ngũ bên khu bảy Điện Tín chắc chắn là không đơn giản như mấy lời qua loa lúc nãy của Lý Hán Tông.

Lý Hán Tông bảo không cần điều tra nữa, rõ ràng là đang lấp liếm dùm người mình!

Thất Dạ Tuyết là Tần Dạ, Nhất cùng nhị bạch là Lộc Tường, phong cách đánh, tốc độ tay, lại thêm quan hệ giữa hai người với Lưu Xuyên, không cần suy đoán nhiều cũng có thể xâu chuỗi cho ra kết luận. Nhưng mà Cao Vệ Bình cũng không có cách nào, dù cho điều tra ra được rồi thì làm sao? Bãi bỏ kết quả kỷ lục, xử phạt cấm tuyển thủ thi đấu?

Chắc chắn đó là cục diện mà chẳng ai muốn nhìn đến...

Hiện tại đại đa số ánh mắt của người chơi đều hướng về phụ bản đoàn 70 cấp mới mở ra. Chỉ là một cái kỷ lục phụ bản 30 cấp nho nhỏ mà thôi, không mấy người quan tâm đến. Nhưng nếu như bởi vì vậy mà cấm hai tuyển thủ nổi danh như Tần Dạ và Lộc Tường thi đấu, có khi lại dẫn phát hỗn loạn khó mà tưởng nổi...

Rốt cuộc là nên xử phạt hai người họ để giết gà doạ khỉ, hay là vờ như không biết để bọn họ tạm thời quá quan?

Đang trong lúc Cao Vệ Bình tự suy ngẫm phương án giải quyết, bên kia Lý chủ tịch lại bắt tay điều tra lai lịch của đội bên Võng Thông. Lý chủ tịch quen biết khá rộng trong giới eSport, chỉ tới lui vài cuộc điện thoại đã nhanh chóng điều tra rõ ràng.

Lý Hán Tông cúp điện thoại, quay đầu nói "Bên "Thần Tích" có một chiến đội tên FTD, tháng trước mới tuyên bố giải tán."

Cao Vệ Bình kinh ngạc "Ý của ông là... bọn họ toàn bộ dời sang bên đây?"

Lý Hán Tông gật đầu "Giới eSport bên Thần Tích năm nay có nhiều thay đổi lớn, nhà tài trợ của chiến đội kia lại đột ngột rút tài trợ, chiến đội mới phải bất đắc dĩ giải tán. Vài tuyển th��� trong đội không cam lòng rời khỏi nghề này, muốn tiếp tục thi đấu nên mới di dời cả đội sang đây."

Lý Hán Tông dừng lại một chút, mới nói tiếp "Hiện tại giới eSport quốc nội cũng chỉ có vài game là có quy tắc thi đấu thành hình hoàn thiện, eSport Thần Tích cũng tương tự như Võ Lâm, bọn họ lựa chọn Võ Lâm cũng sẽ dễ quen tay hơn. Với lại sang năm Võ Lâm sẽ tăng thêm hai danh ngạch chiến đội, nếu bọn họ thực sự muốn tham gia thi đấu thì hiện tại bắt tay chuẩn bị là kịp lúc, sang năm bắt đầu từ giải anh hùng tranh bá toàn quốc đi lên dần, đích thực là phương pháp nhanh nhất."

Cao Vệ Bình hỏi "Thành tích của FTD bên Thần Tích như thế nào?"

Lý Hán Tông nói "Thực lực chỉnh thể thì không thuộc hàng đứng đầu, có điều đội trưởng "Lão Miêu" của bọn họ là một tuyển thủ cực mạnh, rất nhiều chiến đội muốn chuyển nhượng cậu ta với giá trên trời, nhưng đều bị cự tuyệt... Tôi đoán có lẽ cậu ta không an tâm rời bỏ đội của mình, nên mới dẫn tập thể chuyển game như vậy."

Cao Vệ Bình nghe vậy, sờ cằm trầm tư suy nghĩ, một đội trưởng có trách nhiệm như vậy quả thật rất đáng quý.

Lý Hán Tông nói "Căn cứ vào các tin tức đáng tin cậy thì, sáu người này có lẽ là sáu tuyển thủ chủ lực của FTD, đội trưởng Lão Miêu bên kia nổi danh là siêu tốc, đặt ở Võ Lâm bên đây cũng coi như cao thủ cấp đại thần, các đội hữu còn lại của cậu ta trình độ nhưng thực ra chỉ ở mức bình thường."

Cao Vệ Bình nói "Lão Miêu? Tôi nhớ rồi, có phải là vị tuyển thủ năm trước từng lập hattrick đoạt cúp ở giải cá nhân không?"

Lý Hán Tông cười nói "Không sai, chính là cậu ta. Tốc độ tay của cậu ta có thể sánh ngang với Lưu Xuyên bên chúng ta, fan hâm mộ bên Thần Tích gọi cậu ta là "Thiểm điện Miêu thần", ví von mười ngón tay của cậu ta nhanh như thiểm điện."

Cao Vệ Bình "..."

Lý Hán Tông tiếp tục cười "Tiếc là Lưu Xuyên lại nghỉ thi đấu, nếu không lần này xem như có được một vị đối thủ ngang cơ nhau rồi."

Cao Vệ Bình "Vậy lần phá kỷ lục thế giới này rốt cuộc giải quyết như thế nào? Cả hai bên đều có tuyển thủ chuyên nghiệp..."

Lý Hán Tông nói "Thì cứ dựa theo lẽ thường phát thưởng đi, mặc dù có tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng bên Võng Thông người ta là mới chuyển từ trò chơi khác qua, còn Lưu Xuyên bên Điện Tín đã nghỉ thi đấu, hai loại tuyển thủ này không nằm trong phạm vi quản lý của chúng ta."

Cao Vệ Bình đứng dậy nói "Được rồi, vậy tôi đi về, công bố thành tích bình thường, thông cáo đổi mới bảng cùng với phát thưởng như thường lệ."

Lý Hán Tông gật đầu "Đúng rồi, phụ bản 30 cấp thôi mà, phát cũng vài cái đá ngũ hành, chả mấy ai quan tâm đâu."

Cao Vệ Bình nói "Vậy chủ tịch ngài làm việc của ngài tiếp đi, tôi về."

Lý Hán Tông tủm tỉm cười nói "Cao tổng đi thong thả!"

Tiễn bước Cao tổng rồi, Lý Hán Tông mới nhấc điện thoại bấm số nội bộ, bảo người gọi Tần Dạ và Lộc Tường lên phòng.

Tần Dạ gõ cửa phòng hợp, ra vẻ bình tĩnh "Chủ tịch, ngài tìm tôi?"

Lộc Tường vò đầu, khẩn trương hỏi "Chủ tịch, tìm chúng cháu có việc gì ạ?"

Lý Hán Tông mỉm cười nói "Hai cậu dạo gần đây có liên hệ với Lưu Xuyên không?"

Tần Dạ bình tĩnh nói "Không có, cậu ta đã nghỉ thi đấu rồi không phải sao?"

Lý Hán Tông nói "Tuy bảo là nghỉ rồi, nhưng dù sao cậu với Lưu Xuyên cũng từng là bạn thân nhất liên minh, nên thường xuyên liên lạc mới phải.

Tần Dạ "...Ừm."

Lý Hán Tông nói "Cả Lộc Tường nữa, Lưu Xuyên tính ra là sư phụ của cậu, đừng vì sư phụ nghỉ thi đấu mà đoạn tuyệt qua lại đấy."

Lộc Tường vội vàng gật đâu "Dạ dạ, cháu sẽ thường xuyên liên lạc với sư phụ!"

Lý Hán Tông tạm dừng một lát, biểu tình đột nhiên nghiêm túc hẳn lên "Mùa giải đã cận kề rồi, cả hai cậu đều là đội phó đội trưởng của chiến đội, làm việc gì cũng phải biết chừng mực, phải nên đặt tâm tư vào việc huấn luyện của chiến đội mình. Những chuyện khác đừng bận tâm tới nữa, cũng đừng lẫn lộn đầu đuôi ảnh hưởng đến thành tích thi đấu."

Tần Dạ vội vàng nói "Đã biết, cảm ơn chủ tịch!"

Lộc Tường cũng gật đầu theo "Dạ biết."

Lý Hán Tông mỉm cười nói "Vậy được rồi, trở về làm gì thì làm đi."

Hai người rời khỏi phòng họp, nhìn xung quanh không có ai, Tần Dạ lập tức lấy di động mở group QQ phát tin tức "Mới nãy chủ tịch kêu tôi với Lộc Tường lên, coi bộ cả hai chúng tôi đều bại lộ."

Lộc Tường hỏi "Sư phụ, làm sao đây?"

Lưu Xuyên bình tĩnh nói "Đừng gấp đừng gấp, Lý chủ tịch nói như thế nào?"

Tần Dạ nói "Ông ấy không nói thẳng vào vấn đề, chỉ nói bóng nói gió vài câu, đại để là bảo hai chúng tôi nên thường xuyên liên hệ với cậu hơn, cũng nên để tâm vào chuyện huấn luyện đừng lo chuyện khác... Ông ấy nhất định đã đoán ra là tôi với Lộc Tường."

Lưu Xuyên cười nói "Vậy là không sao rồi, lão hồ ly đây là đang muốn giúp chúng ta bao che chuyện này, đội bên Võng Thông phỏng chừng lai lịch không nhỏ. Chuyện này có lẽ sẽ dừng ở đây, họ không tiếp tục tra đâu, hai người cứ an tâm chuẩn bị thi đấu đi."

Tần Dạ nói "Ok."

Ngập ngừng một lát, lại hỏi "Vậy acc Thất Dạ Tuyết đó... tôi có thể onl nữa không?"

Lưu Xuyên quả thực bó tay, tên này còn dám muốn onl acc đấy nữa?

"Chờ mấy hôm nữa chuyện này qua đi rồi tính, cậu rảnh rỗi onl acc đấy chơi chơi thì được, nhưng tuyệt đối không được đánh phụ bản." Lưu Xuyên nói.

Tần Dạ trả lời bằng một chữ "Ờ", sau đó nhét di động trở vào túi.

Thực sự thì không phải Tần Dạ muốn chơi cái acc kia, chỉ là cảm thấy đám người trong đội của Lưu Xuyên rất thú vị mà thôi—— một Ngũ Độc kiệm lời ngốc khờ, một đạo trưởng Võ Đang bình tĩnh nghiêm túc, còn có cái tên đại sư ăn nói thì xuẩn nhị, nhưng lúc nào cũng tràn đầy nhiệt tình với người khác...

____________________

Giải thích một chút

+ Hattrick: dẫn trên Wikipedia

Trong thể thao, một hat-trick (hoặc hat trick) có nghĩa là đạt được một thành tích tốt tới ba lần trong một trận đấu, hoặc thành tích khác trên cơ sở chia thành ba. Ví dụ trong bóng đá hoặc khúc côn cầu trên băng, một cầu thủ (bóng đá) có thể ghi ba bàn thắng vào lưới đối thủ (theo truyền thống thì một cầu thủ phải ghi 3 bàn liên tiếp thì mới gọi là hattrick nhưng ngày nay chỉ cần ghi 3 bàn là có thể gọi), trong khi ở một pha cricket (khúc côn cầu trên băng) người ném bóng có thể đem lại ba wicket trong ba pha giao bóng.

Hat-trick còn được dùng để miêu tả nhiều thứ khác, ví dụ đội bóng Inter Milan giành được ba danh hiệu trong mùa giải 2009-10 thì họ thường được gọi là đã có được một hat-trick danh hiệu. Hay cầu thủ bóng đá Wayne Rooney được trao tặng ba giải thưởng cá nhân cũng được gọi như vậy.

Thuật ngữ hat-trick lần đầu tiên được sử dụng trong cricket, để mô tả chiến công của H.H Stephenson năm 1858 và được sử dụng trong in ấn lần đầu tiên vào năm 1878.

Quyển 2 - Chương 55: Lão miêu

Trưa hôm ấy, quan phương Võ Lâm rốt cuộc phát ra thông báo——

Trải qua tổ kỹ thuật toàn diện thanh tra, hai thành tích phá kỷ lục của ph��� bản Dạ Tham Danh Kiếm Các là hữu hiệu.

Server Thuỷ Long Ngâm khu 7 Điện Tín, server Thước Kiều Tiên Lệnh khu 5 Võng Thông, cả hai đội ngũ trước sau phá kỷ lục đều sẽ được phát thưởng, bảng anh hùng Võ Lâm cũng sẽ chính thức được cập nhật, đội ngũ ghi lại kỷ lục thế giới cuối cùng là đội của khu năm Võng Thông bao gồm: Lão Miêu, Bạch Hồ, Phượng Hoàng, Liệp Báo, Tham Lang, Thanh Long.

Thông báo này vừa xuất hiện, diễn đàn lại lần nữa nổ tung trời——

Kỷ lục thế giới bao nhiêu năm không có ai phá, chỉ một buổi tối lại liên tục bị phá hai lần, hơn nữa lại không phải do dùng hack cheat? Rất nhiều người nghi ngờ là có dấu vết của tuyển thủ chuyên nghiệp, cả tỷ loại suy đoán lẫn hoài nghi bay đầy trời.

Nhưng mà, Danh Kiếm Các dù sao cũng chỉ là một phụ bản nho nhỏ, đối với các người chơi max cấp mà nói hoàn toàn không đáng chú ý tới.

Bởi vì chiều hôm đó, lúc 6 giờ, boss đầu tiên của phụ bản đoàn 70 cấp "Luận kiếm đại hội" bị đoàn đội công hội Lạc Hoa Từ server Ức Giang Nam đánh bại, tin tức này rất nhanh leo lên top topic của ngày hôm đó, cũng dìm xuống các topic bàn về Danh Kiếm Các.

Phong ba kỷ lục Danh Kiếm Các cũng nhanh chóng lắng xuống.

***

Tối đó, Lưu Xuyên đăng nhập vào game, thấy hệ thống nhắc nhở có thư mới nhận ở tín sứ, góc trái cũng nhảy ra một dãy dài các khung chat tư tán gẫu nhấp nháy. Lưu Xuyên lựa chọn tạm thời che lại tư tán gẫu, chạy qua chỗ tín sử xem xét thư mới, vừa mới mở ra cũng bị kinh ngạc một lát.

Phần thưởng phá kỷ lục thế giới quả thật khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng chảy nước miếng, kim tệ trực tiếp phát mười vạn, các loại tài liệu hiếm màu cam cho không thèm tiếc, năm loại đá ngũ hành cũng trăm cục thành bó mà phát. Lưu Xuyên vừa nhận quà thưởng vừa vui sướng tán gẫu trên kênh đội ngũ "Đệ tử, mở acc Dạ Dạ chạy qua đây lấy đồ bỏ vào kho, hành trang của sư phụ full mất rồi không nhét vào được nữa."

Lý Tưởng nói "Ok, có bao nhiêu cứ bỏ hết vào kho hàng công hội!"

Lý Tưởng nhanh chóng đăng nhập Thất Dạ Tuyết, Lưu Xuyên nghi hoặc "Ơ, lần này không cần hỏi mã nghiệm chứng à?"

Lý Tưởng nói "Hôm nay trước lúc Dạ Dạ rời mạng có lưu số điện thoại cho đệ tử, mới nãy tự hỏi rồi!"

Lưu Xuyên kinh ngạc "Hai người thân nhau như vậy từ bao giờ?"

Lý Tưởng cười nói "Hồi chiều lúc Dạ Dạ onl thì sư phụ không ở trên mạng, nhắn với đệ tử là dạo gần đây có việc bận, giao acc cho đệ tử luyện, cũng lưu lại số di động. Dù gì mỗi ngày đánh hết lượt phụ bản rồi đệ tử cũng rảnh rỗi, nên tính sẵn luyện acc Thất Dạ Tuyết lên luôn."

Lưu Xuyên cũng biết bên kia Tần Dạ đang trong mâu thuẫn với chiến đội của mình, tâm tình lúc nào cũng phiền muộn, thi thoảng online chơi game một chút thả lỏng cũng tốt.

"Vậy đệ tử giúp tên kia luyện đi. Giờ thì mau qua bên khu thương hội, sư phụ giao dịch đồ cho đệ tử nhét vào kho hàng."

Lý Tưởng "Ok, qua ngay đây!"

Ngô Trạch Văn thấy vậy cũng tự giác đi theo giúp đỡ.

Tài liệu được thưởng cho rất nhiều, cần phải phân loại sắp xếp lại. Mà Lý Tưởng lúc nào cũng vứt bừa vào làm rối tung cả lên, chỉ có mỗi chuyên gia kho hàng như Ngô Trạch Văn chịu tỉ mỉ xếp lại.

***

Dọn dẹp sửa sang lại toàn bộ quà thưởng rồi, Lưu Xuyên mới có thời gian mở mấy cái khung tán gẫu nhấp nháy ở góc trái ra xem.

Đại đa số là các hội trưởng công hội nhắn tin, nội dung cũng na ná nhau, đại ý là mời cao thủ gia nhập công hội của mình.

Phỏng chừng là mấy vị hội trưởng thấy người này phá luôn cả kỷ lục thế giới, đều kinh ngạc ngây người, sau đó thi nhau gửi tin nhắn lôi kéo mời chào.

Lưu Xuyên đều cự tuyệt, dùng cái lý do nghìn bài một điệu "Cảm ơn ý tốt".

Nhưng cũng có một cái tin nhắn trong số đó đặc biệt khiến Lưu Xuyên chú ý đến——

[Lão Miêu] nói với ngài: "Cao thủ, rảnh không? Có chút việc cần quấy rầy, đọc được tin này xin hồi phục lại."

Lưu Xuyên nghi hoặc nhìn cái tên Lão Miêu này.

Lão Miêu? Giống như không có quen người nào tên này? Nhưng sao lại cảm giác quen quen ta?

Lưu Xuyên hồi phục "Có việc?"

Lão Miêu nói "Xin chào, tôi là đội trưởng đội ngũ phá kỷ lục Danh Kiếm Các bên Võng Thông."

Lưu Xuyên giật mình, lập tức hiểu được.

Thảo nào nhìn cái tên này cứ cảm thấy quen mắt, tối qua lúc Danh Kiếm Các bị phá kỷ lục thế giới, hệ thống từng thông cáo vài lượt, Lưu Xuyên dù chơi ở khu bảy Điện Tín, cũng có thể thấy được tên của các thành viên đội ngũ bên Võng Thông, ID của cả sáu người đều là tên động vật, lại chỉ có hai chữ, đội trưởng chính là Lão Miêu.

Lưu Xuyên cười nói "Cao thủ, tìm tôi có việc?"

Lão Miêu cũng không dài dòng, trực tiếp nói "Bên tôi đang dự định tổ chức một chiến đội, để kịp sang năm tham gia giải tranh bá anh hùng toàn quốc, hiện đang thiếu người. Không biết cậu có hứng thú hay không, có muốn gia nhập chiến đội của chúng tôi không?"

Chà, có cả đội trưởng chiến đội tìm tới luôn...

Cả mục đích cũng giống như Lưu Xuyên, muốn lập đội sang năm tham gia giải tranh bá anh hùng toàn quốc...?

Lưu Xuyên cảm thấy có chút hứng thú, liền hỏi "Đội bên anh cũng có tuyển thủ chuyên nghiệp đúng không? Nếu không làm sao dễ dàng phá kỷ lục thế giới như vậy?"

Lão Miêu nói "Cả sáu người đều là."

Lưu Xuyên "..."

Thật không ngờ, đáp án lại "kinh khủng" tới vậy...

Thảo nào cả Cao tổng lẫn Lý chủ tịch đều không tiếp tục tra xét nữa, hoá ra đội ngũ bên Võng Thông lai lịch khủng tới vậy, cả sáu người đều là tuyển thủ chuyên nghiệp...

Chẳng lẽ là chiến đội bên game khác tập thể chuyển sang?

Quả nhiên, lời tiếp theo của Lão Miêu cũng giải thích rõ "Tôi thật lòng mời anh gia nhập đội của chúng tôi, cho nên cũng không muốn gạt anh. Chúng tôi là chiến đội FTD bên Thần Tích, lần này cả đội chuyển sang Võ Lâm. Nghe nói bên Võ Lâm sẽ tăng thêm danh ngạch chiến đội, nên tôi dự định dẫn đội ngũ của mình luyện tập trước trong game nửa năm. Sang năm chúng tôi sẽ báo danh tham gia giải toàn quốc, nếu như thuận lợi đoạt được quán quân hoặc á quân, lúc đó có thể trực tiếp thăng cấp tiến vào thi đấu giải chuyên nghiệp."

Lưu Xuyên nhìn cả một đoạn chat dài dòng được gõ chỉ trong mười giây, trong lòng kinh ngạc.

Lão Miêu này... tốc độ hơi bị nhanh à, vài giây có thể gõ ra được ngần ấy chữ....

Lão Miêu? Chiến đội FTD?

Chẳng lẽ là vị cao th�� nổi danh với tốc độ tay siêu tốc hơn 600 giới eSport? Thiểm điện Miêu thần?

Không phải đâu, thật sự là "con mèo" kia sao?

Lưu Xuyên nghĩ tới đây, có chút toát mồ hôi.

Nghĩ kỹ mà nói thì, Lưu Xuyên với Lão Miêu này, giống như từng gặp nhau một lần ở giải thi đấu lớn T.G.A!

***

Giới eSport chia ra vô số phạm vi lĩnh vực, các loại hạng mục khác nhau đều có cho riêng mình liên minh chuyên nghiệp khác nhau, tất nhiên cũng sẽ có quy tắc cùng chế độ riêng, bình thường sẽ không can thiệp tới lẫn nhau, mỗi bên đều có góc trời riêng. Nhưng có một giải đấu mang tính chất đặc thù tổng hợp lại tất cả—— chính là giải lớn T.G.A toàn quốc.

Giải thi đấu T.G.A toàn quốc hàng năm chia làm hai giải mùa hè cùng mùa đông, đây có thể xem như một bữa thịnh yến tập trung tất cả các hạng mục eSport trong cả nước, tỷ như Liên minh huyền thoại [LOL], Đột kích [CF], Dungeon&Fighter [DNF], Counter Strike [CS], StarCraft, etc...

Người ta có thể thấy ở giải T.G.A tất cả các tuyển thủ chuyên nghiệp mạnh nhất đến từ vô số hạng mục eSport bốn phương tám hướng. Ở giải thi đấu mang tính chất tổng hợp này, các tuyển thủ nổi danh ở các game khác nhau bình thường không có gì lui tới mới có cơ hội lẫn nhau gặp mặt.

Lần đầu tiên Lưu Xuyên gặp Lão Miêu, chính xác là vào hai năm trước.

Lúc ấy anh dẫn theo đám tân binh của chiến đội Hoa Hạ tham gia giải lôi đài của Võ Lâm, mà sàn thi đấu chính bên cạnh đúng lúc đang tiến hành vòng bán kết của giải cá nhân game Thần Tích.

Đối với những giải thi đấu lớn như T.G.A, ban tổ chức sắp xếp thi đấu rất chặt chẽ hợp lý, sàn thi đấu chính bình thường chỉ chiếu trực tiếp các trận chung kết hạng mục lớn, hay vòng bán kết của các trận đấu quan trọng.

Còn với những phần thi đấu thông thường của các tiểu tổ nhỏ đều được sắp xếp ở các sàn phụ cạnh hội trường.

Lưu Xuyên dẫn theo chiến đội của mình đến sàn phụ cạnh hội trường tham gia giải tiểu tổ, cũng không bao lâu liền đánh xong, mà sàn thi đấu chính bên kia lại đang đánh đến giai đoạn kịch liệt.

Thần Tích cũng tương tự như Võ Lâm, đều là game RPG loại hình tranh tài đồng đội. Điểm khác biệt chính là Thần Tích lấy bối cảnh huyễn tưởng Âu Châu, với các class chức nghiệp như chiến sĩ, mục sư, pháp sư, etc... Còn Võ Lâm lấy bối cảnh võ hiệp Trung Quốc, điểm đặc sắc bao gồm các môn phái giang hồ.

Tuy là skill và class không giống nhau, nhưng nguyên lý của game RPG đa số đều là tương tự.

Lưu Xuyên bởi vì rảnh rỗi buồn chán đứng ở bên cạnh, cũng đưa mắt nhìn lên màn hình thi đấu, nháy mắt bị hình ảnh trên đó hấp dẫn.

——tuyển thủ trên đài không chỉ có tốc độ tay cực nhanh, ý nghĩ cũng cực kỳ thận trọng.

Vị tuyển thủ này là một triệu hoán sư, có thể triệu hồi các loại pet để bao vây đối thủ, sau đó chơi diều chậm rãi rút máu đối thủ đến chết, cực kỳ giống với đấu pháp chơi diều đê tiện của Lưu Xuyên.

Lúc ấy, Lưu Xuyên thậm chí có cảm giác như gặp được tri kỷ!

Lưu Xuyên không kềm được tò mò nhìn về phía bục thi đấu—— nam nhân ngồi trong phòng cách âm diện mạo rất trẻ, ngũ quan đoan chính, làn da có hơi đen một chút, mái tóc ngắn đầy khôn khéo lão luyện, ánh mắt sắc bén lợi hại.

Tay của anh ta cũng cực ổn.

Bàn tay cực nhanh di chuyển trên bàn phím, khiến người ta cảm giác như mười ngón tay đang khiêu vũ, vừa mau, vừa ổn, lại vừa chuẩn.

Nam nhân cực kỳ chú tâm thi đấu, cái loại trạng thái tựa như vong ngã này khiến cho cả người anh ta toát ra một loại hào quang độc nhất vô nhị.

Lưu Xuyên nhìn thấy, ID của anh ta là Old-Cat, dịch ra tiếng trung chính là Lão Miêu.

Vị tuyển thủ này mỗi bước đều cực kỳ cẩn trọng, chậm rãi dẫn đối thủ tiến vào cái bẫy của mình, sau đó nháy mắt knock-out đối thủ, thế tấn công như lũ quét, mạnh mẽ đến không thể đỡ.

Tiếng hoan hô vang lên đinh tai nhức óc cả hội trường, ngay cả Lưu Xuyên cũng nhịn không được vỗ tay vài cái.

Bên cạnh đúng lúc đứng một vị bình luận viên có quen biết với Lưu Xuyên thấy anh chăm chú xem trận đấu, mới buộc miệng hỏi "Xuyên đội cũng chơi Thần Tích?"

Lưu Xuyên nói "Không, xem chơi thôi.

Trần Phỉ Phỉ nói "Tuyển thủ này là Lão Miêu, tốc độ tay ngang gần bằng anh, nổi danh siêu tốc."

Nghe cô nói như vậy, Lưu Xuyên càng cảm thấy hứng thú với vị này, bèn hỏi "Có thể tiến vào bán kết giải cá nhân, là cao thủ hàng đầu nh���?"

Trần Phỉ Phỉ nói "Phải đó, ở bên Thần Tích gọi người này là Thiểm điện Miêu thần, anh ta là một trong những triệu hoán sư mạnh nhất Thần Tích."

Lưu Xuyên không biết nhiều lắm về Thần Tích, nhưng mà đa số game online hiện tại khác hình thức nhưng cốt lõi đều là tương tự. Mục sư trong game Âu Châu tương đương như các phái buff của game võ hiệp Trung Quốc, còn triệu hoán sư... nếu đổi lại Võ Lâm, có lẽ tương đương như cổ sư Ngũ Độc, hoặc là khôi lỗi sư Đường Môn, dựa vào gọi pet hoặc cơ quan con rối phối hợp với chủ nhân tác chiến, đều là chung một loại cốt lõi—— triệu hoán hệ.

Lưu Xuyên có hơi trầm tư nhìn bảng thống kê số liệu cuối trận trên màn hình, nói "Khá thú vị đấy chứ."

Trần Phỉ Phỉ nói "Kỳ thật hai người xem như tuyển thủ c��ng loại với nhau, hay là sau khi trận đấu kết thúc, tôi liên hệ giới thiệu cho hai người quen biết nhau?"

Lưu Xuyên gật đầu "Được đấy."

Thân là bình luận viên giải đấu lớn, tự nhiên cũng quen biết vô số tuyển thủ trong giới, Trần Phỉ Phỉ tính cách thoải mái, nhân duyên cũng rất tốt, quen biết không ít đội trưởng chiến đội. Sau khi trận đấu kết thúc, dưới sự giới thiệu của Trần Phỉ Phỉ, hai vị đại thần ở hai lĩnh vực khác nhau trong eSport đối diện nhau ngồi xuống trong quán cafe do ban tổ chức cố ý chuẩn bị cho các tuyển thủ tiện nghỉ ngơi.

Lão Miêu của lúc bình thường hoàn toàn mất đi cảm giác khẩn trương, sắc bén tựa lưỡi kiếm như trong lúc thi đấu, ngược lại có hơi lười biếng.

Nhìn gần mới thấy, vị này đúng là đen thật, làn da màu đồng cổ, cảm giác như bị thoa một lớp chocolate vậy...

Người ta bảo nhất bạch che tam sửu, mỹ nữ da càng trắng nhìn càng xinh. Nhưng nam nhân lại khác, nam nhân màu da đen một chút sẽ tạo cho người khác một loại mị lực kỳ lạ. Nam nhân mà da quá trắng sẽ bị bảo là tên mặt trắng chuyên đi ăn bám. Mà nam nhân da đen lại cao to vạm vỡ, lại thường bị người ta gọi là đại ca.

Lão Miêu này, nhìn bề ngoài rất có khí thế như của mấy đại ca xã hội đen.

Trần Phỉ Phỉ chủ động giới thiệu "Vị này là Lão Miêu, đội trưởng của chiến đội FTD. Vị này là Hải Nạp Bách Xuyên, đội trưởng của chiến đội Hoa Hạ."

Lưu Xuyên mỉm cười vươn tay "Chào anh."

Lão Miêu cũng vươn tay cười cười "Kính đã lâu."

Hai người liền như vậy bắt tay một cái, xem như làm quen.

Bởi vì lịch thi đấu đư���c xếp khá chặt chẽ, hai người đều là đội trưởng nên không có mấy thời gian ngồi tán gẫu, uống xong cafe rồi thì mạnh ai nấy đi.

Ấn tượng sâu nhất mà Lão Miêu gây ra cho Lưu Xuyên, chính là chiến thuật sắc bén cùng tư duy bình tĩnh, tốc độ tay nhanh tới biến thái, cùng với... màu da ngăm đen.

***

Thật không ngờ, chỉ mới qua hai năm ngắn ngủi, chiến đội FTD đã bị giải tán... Càng không ngờ hơn là Lão Miêu lại dẫn cả đội của mình toàn bộ chuyển sang Võ Lâm.

Theo lý mà nói, bằng trình độ cá nhân của Lão Miêu không cần lo không có đường ra, nhưng anh ta ngược lại không chuyển nhượng sang chiến đội khác, mà dẫn theo cả chiến đội tập thể chuyển game, hiển nhiên là vì không nỡ bỏ đội của mình. Làm đội trưởng, không muốn một mình rời đi mà là dẫn theo các anh em chiến hữu đi cùng mình...

Muốn làm được như vậy rất cần dũng khí, thậm chí không khác gì tự đoạn cả đường lui của mình... cả Lưu Xuyên cũng không thể không bội phục người này.

Lão Miêu vẫn đang tiếp tục tư tán gẫu mời chào "Cao thủ, chi bằng anh gia nhập chiến đội của chúng tôi, cùng nhau tham gia thi đấu, anh thấy thế nào?"

Lưu Xuyên cười cười, hồi phục "Tiếc thật, mục tiêu của tôi và anh đúng lúc lại giống nhau."

Lão Miêu kinh ngạc "Anh cũng định lập đội đánh giải toàn quốc?"

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, cho nên có lẽ chúng ta sẽ là đối thủ của nhau, chứ không phải đội hữu."

Lão Miêu "..."

Lưu Xuyên "Trừ phi cả hai đội hợp lại làm một."

Lão Miêu lập tức nói "Không có khả năng hợp lại. Nếu như anh cũng quyết tâm tham gia giải toàn quốc, vậy xem như nãy giờ tôi chưa nói gì, cứ tiếp tục với mục tiêu của anh đi."

Lưu Xuyên hỏi "Bên anh quyết định sẽ báo danh ở khu nào chưa?"

Lão Miêu cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói "Sáu người chúng tôi hiện tại đang ở Chiết Giang, cho nên sẽ báo danh ở khu phía Đông."

Lưu Xuyên nói "Bên tôi nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra, sẽ báo danh khu Nam."

Lão Miêu nói "Nói vậy có lẽ chúng ta sẽ không gặp nhau."

Lưu Xuyên mỉm cười "Sẽ mà, gặp nhau ở trận chung kết toàn quốc."

Lão Miêu giật mình một chút, lập tức cảm thấy hứng thú nói "Anh tự tin tới như vậy? Xác định đội ngũ của mình có thể tiến vào trận chung kết toàn quốc?"

Lưu Xuyên nói "Không phải cũng giống anh sao? Anh xác định đội của mình có thể tiến vào trận tổng chung kết toàn quốc? Cao thủ nghiệp dư của Võ Lâm không thiếu đâu."

Lão Miêu nói "Nói nhiều cũng bằng thừa, tự dựa vào bản lĩnh đi."

Lưu Xuyên phát cái biểu tình bắt tay "Cố lên."

***

Với Lão Miêu, tuy chỉ từng gặp mặt qua có một lần, nhưng cả hai đều theo phái thuộc hệ triệu hoán, phong cách lại tương đương nhau, Lưu Xuyên cảm thấy thưởng thức anh ta hơn là xem như đối thủ.

Một cao thủ hàng đầu như vậy, nếu một mình anh ta đổi sang chơi Võ Lâm, bất luận trả giá thế nào Lưu Xuyên cũng sẽ kéo anh ta vào đội của mình.

Tiếc là...

Đối phương cũng là một vị đội trưởng có ngạo khí cùng dã tâm, còn mang theo đám chiến hữu đi cùng mình.

Nếu hai đội ngũ không thể hợp nhất, vậy chỉ còn cách làm đối thủ của nhau.

Ở giải tranh bá toàn quốc mà xuất hiện đối th��� như vậy, quả thực là vượt quá mức mong đợi a...

Lưu Xuyên nghĩ một lát, liền nhắn tin cho Thanh Phong Đạo T rưởng "Đạo trưởng, hiện tại anh đang công tác ở đâu? Có tiện nói ra anh đang làm việc gì cho tôi biết không?"

Giang Thiếu Khuynh nói "Tôi ở Trường Sa, đang làm công tác tiêu thụ."

Thảo nào lại có ý nghĩ làm ăn như vậy....

Lưu Xuyên cười nói "Lễ Quốc khánh sắp tới anh rảnh không? Tôi dự định gặp mặt sớm một chút."

Giagn Thiếu Khuynh nghi hoặc "Sao vậy?"

Đạo trưởng xem như là đội hữu chính thức của mình, nên Lưu Xuyên cũng không muốn dối gạt, thản nhiên nói "Đội phá kỷ lục bên Võng Thông vốn là một chiến đội ở trò chơi khác, bọn họ lần này toàn bộ chuyển sang Võ Lâm, có thể xem như đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta về sau."

Giang Thiếu Khuynh kinh ngạc "Cả đội đều chuyển dời?"

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, chiến đội FTD của Thần Tích, toàn bộ chuyển sang chơi Võ Lâm. Năm sau nếu chúng ta đụng phải họ trước trận tổng chung kết giải toàn quốc, có lẽ sẽ là phiền toái lớn đây. Bọn họ dù sao cũng từng là đội hữu, phối hợp ăn ý với nhau lâu năm, hiện tại chạy sang bên đây bắt đầu tập luyện trong game trước, sang năm trước khi bắt đầu thi đấu có lẽ họ đã điều chỉnh tốt các loại chiến thuật phối hợp. Chúng ta lại là một tổ đội mới hoàn toàn, đi đánh với loại đội lâu năm như vậy, phần thắng không khả quan lắm."

Giang Thiếu Khuynh nghe vậy cau mày.

Giải toàn quốc có thể xem như giải dành cho cao thủ nghiệp dư trong dân gian, đại đa số tuyển thủ dự thi đều không có kinh nghiệm thi đấu, muốn lập nên một đội toàn là cao thủ cũng không phải chuyện dễ. Vốn cứ tưởng lần này có Xuyên đội ra tay, muốn đoạt một trong hai thứ hạng đầu cũng không phải chuyện khó.

Lại không ngờ, nửa đường nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, cả một chiến đội của game khác lại toàn bộ chuyển dời sang bên đây...

Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Giang Thiếu Khuynh cả người trở nên nghiêm túc, nói "Xuyên đội, ý của anh là?"

Lưu Xuyên nói "Nhất định phải đẩy nhanh tiến độ xây dựng chiến đội, kế hoạch lúc trước cũng phải bắt đầu sớm hơn. Kỳ lễ Quốc khánh này hoặc là tôi bay ra Trường Sa gặp anh, không thì anh đi Quảng Châu tìm tôi, anh xem cái nào tiện cho anh hơn?"

Giang Thiếu Khuynh nói "Tôi tới tìm anh đi, tôi có người bạn ở bên đấy, lúc đó ngồi tàu cao tốc qua là được."

Lưu Xuyên nói "Ok, tới lúc gặp mặt rồi bàn sau."

Lưu Xuyên đánh chữ xong, cũng thở dài một hơi.

Sự xuất hiện của Lão Miêu lần này, quả thực giống như tạo ra cho anh một áp lực vô hình cực lớn...

Vốn dĩ Lưu Xuyên dự tính cứ từ từ như vậy, dần dần tập họp đội hữu, mục tiêu là tháng sáu sang năm trước lúc bắt đầu giải đấu sẽ xây dựng chiến đội hoàn chỉnh, không ngờ lại xuất hiện một Lão Miêu, còn mang cả đội ngũ tập thể dời đi, sớm như vậy đã bắt đầu khởi bước luyện tập, có vẻ như bên phía họ là nhất định phải đoạt được thành tích trong giải toàn quốc năm sau.

Bởi vì liên minh thăng thêm hai danh ngạch, cho nên giải toàn quốc sang năm không cần giống lệ trước đây, hai đội đạt quán quân và á quân phải thi đấu với chiến đội bị đào thải để đoạt tư cách dự thi, chỉ cần là đoạt quán quân và á quân sẽ được trực tiếp thăng cấp tiến vào thi đấu giải chuyên nghiệp.

Bảo là á quân với quán quân, tính ra là có hai cái danh ngạch, đội của Lưu Xuyên lẫn Lão Miêu đều có cơ hội mỗi người một suất.

Nhưng lỡ đâu xui xẻo gặp ngay ở vòng bán kết thì sao?

Giải toàn quốc chia tổ dựa theo khu vực, bốn khu lớn đông tây nam bắc, các đội trước tham dự giải toàn khu vực chọn ra đội đại diện. Lão Miêu báo danh ở khu đông, Lưu Xuyên ở khu nam, có thể an tâm đấu giải tuần giải tháng mà không sợ khả năng đụng độ lẫn nhau. Nhưng nếu tiến vào vòng chung kết toàn quốc, lại sẽ bị ngẫu nhiên phân tổ lần nữa!

Vòng chung kết toàn quốc tổng cộng có tám đội, mỗi khu có hai danh ngạch, các đội sẽ rút thăm thi đấu đào thải lẫn nhau, xác suất các đội ở các khu khác nhau bốc thăm vào cùng một tổ là cực lớn!

Nếu như may mắn, đội của Lưu Xuyên và Lão Miêu bị phân đến hai tổ khác nhau, lẫn nhau nắm tay đi tới, đây là kết cục happy nhất.

Nhưng nếu như rút thăm ngẫu nhiên bị nhét vào cùng một tổ, vậy chẳng hoá ra là "tổ tử vong" đối với cả hai bên rồi?

Xuất hiện một đối thủ mạnh như vậy, Lưu Xuyên có muốn nhàn nhã cũng không được.

Đối phương dẫn theo toàn bộ chiến đội của mình qua hết rồi, mà nhìn lại bản thân chỉ mới có đúng một đội hữu, giống cái dạng gì nữa?

Nhất định phải đẩy nhanh tiến độ!

Quyển 2 - Chương 56: Vũ khí cam

Bởi vì phần thưởng kinh nghiệm cho phá vỡ kỷ lục thế giới rất nhiều, nên cả đội của Lưu Xuyên đêm đó thăng thẳng lên cấp 35.

Hiện tại trên bảng xếp hạng cấp bậc của khu bảy Điện Tín, trang đầu tiên đại đa số ở 37 cấp, nếu xem kỹ sẽ thấy bọn họ hầu hết đều là cao thủ hoặc tinh anh thuộc các công hội lớn. Đám người Lưu Xuyên không thể giống như những người chuyên môn quản lý công hội online 24/24 để mà luyện cấp được, cho nên cấp bậc không bằng được bọn họ cũng là chuyện bình thường.

May một điều là đám bọn họ mỗi ngày đều chăm chỉ đánh phụ bản anh hùng cùng phụ bản thường, nên kinh nghiệm kiếm được kha khá, cấp bậc không bị tụt hậu quá nhiều so với mọi người.

Tám giờ rưỡi tối hôm đó, kênh riêng của thương hội đột nhiên xuất hiện tin tức thông báo——

Chúc mừng [ Cửa hàng Thanh Phong ] thăng cấp giá trị danh dự lên hạng nhất toàn server.

Mà đám người họ làm qu���n lý cửa hàng, cũng đồng thời nhận được thư chúc mừng của hệ thống.

Bởi vì giá trị danh dự vượt lên hạng nhất, hệ thống còn chu đáo thay bốn chữ [ Cửa hàng Thanh Phong ] thành bốn chữ vàng lấp lánh trông rất đẹp mắt.

Lưu Xuyên hỏi trên kênh đội "Cửa hàng lên hạng nhất kìa?"

Giang Thiếu Khuynh cũng cảm thấy nghi hoặc "Chuyện gì vậy nhỉ?"

Lý Tưởng nói "Một tiếng trước tui có kiểm tra, lúc đó cũng mới hạng hai mà, sao tự dưng lên hạng nhất rồi?"

Ba người đồng thời hướng ánh mắt nghi hoặc về phía Ngũ Độc – nãy giờ vẫn im lặng đứng ở khu thương hội.

Ngô Trạch Văn bình tĩnh nói "Tôi có điều chỉnh lại một chút các trang bị treo bán trong cửa hàng, mới nãy bán được khá nhiều, nên danh dự cũng tăng lên."

Lưu Xuyên tò mò mở cửa hàng ra xem thử, quả nhiên phát hiện tất cả trang bị tím trong cửa hàng đều bị Ngô Trạch Văn điều chỉnh giá cả.

Ngô Trạch Văn giải thích "Hiện tại các đoàn tinh anh mấy công hội lớn đều chuyển sang đánh phụ bản 35 rồi, trên thị trường cũng bắt đầu lưu thông trang bị 35. Cửa hàng của chúng ta tồn đọng rất nhiều trang bị tím 30, bây giờ không xuống giá thanh lý hết, e là mấy hôm nữa sẽ ế hàng."

Ngô Trạch Văn bởi vì thích kinh doanh kiếm tiền, từ lúc nhận trách nhiệm quản lý thì luôn chú ý đến tình hình giao dịch bên khu thương hội, cũng kịp thời điều chỉnh giá cả tuỳ theo giá thị trường lên xuống, khiến cho mỗi khi người chơi tìm kiếm trang bị sẽ phát hiện trang bị của Cửa hàng Thanh Phong là rẻ nhất, thành ra số lượng tiêu thụ bán ra cũng nhiều nhất. Giá trị danh dự của cửa hàng tỷ lệ với kim ngạch giao dịch. Trong thời gian ngắn cửa hàng bán đi trang bị nhiều, thu về tài liệu cũng nhiều, nên giá trị danh dự tự nhiên tăng lên vùn vụt.

Mà các công hội lớn, mỗi khi đánh boss rớt trang bị tím đều sẽ cất vào kho hàng công hội, để đó cho các hội viên dùng điểm cống hiến đổi lấy, chứ hiếm khi treo trang bị bán ra ngoài.

Mà phụ bản anh hùng lại quá khó so với đại đa số người chơi bình thường, nên kiếm được một món trang bị tím không dễ chút nào. Thành ra tổ đội cố định của Lưu Xuyên đánh phụ bản anh hùng để kiếm trang bị cùng kinh nghiệm, đôi lúc đánh ra trang bị không dùng được thì treo bán, ngược lại trở thành nguồn cung ứng trang bị tím phong phú nhất trên thị trường giao dịch.

Bằng vào sự hiểu biết thị trường trong game của Thanh Phong Đ��o Trưởng, cộng thêm tư duy tính toán giá cả tỉ mỉ của Ngô Trạch Văn, khiến cho lượng giao dịch của cửa hàng nhanh chóng vươn lên đứng hạng nhất toàn server.

Có thể nói, hiện tại tất cả các người chơi mỗi khi muốn tìm trang bị tím đều sẽ nhớ đến Cửa hàng Thanh Phong trước tiên.

Ngô Trạch Văn giải thích "Mới nãy có tư tán gẫu anh mà anh không trả lời, tưởng anh rớt mạng nên tôi mới chủ trương điều chỉnh hạ giá hàng xuống một chút."

Lưu Xuyên mỉm cười "Làm rất tốt! Về sau những chuyện như sửa giá này không cần phải trưng cầu ý kiến của tôi, tự cậu quyết định là được rồi."

—— đội trưởng không chỉ cho mình quyền quản lý cửa hàng, còn hoàn toàn tín nhiệm mình.

Nghe Lưu Xuyên nói như vậy, không hiểu sao tâm trạng của Ngô Trạch Văn tốt hơn nhiều lắm, cậu đẩy đẩy mắt kính, thật lòng trả lời lại "Yên tâm, tôi sẽ quản lý tài chính cửa hàng thật tốt."

Lưu Xuyên nói "Tài chính cửa hàng đã hơn mười vạn, phỏng chừng không thiếu người chơi nghĩ chúng ta là một đám nhà giàu!"

Lý Tưởng nghe vậy xen vào cái biểu tình cười to "Cảm giác có tiền đã thiệt ha!"

Lưu Xuyên cười nói "Đừng mừng sớm như vậy, sau khi max cấp tốn tiền ghê lắm, bây giờ cứ tích luỹ dần dần, sợ là tới lúc đó còn chưa đủ xài đó chứ."

Lý Tưởng nghe mà nghi hoặc "Tài chính cửa hàng bây giờ đã hơn mười vạn, chúng ta cũng chỉ có bốn người, nhiều như vậy không đủ dùng? Hồi trước tui chơi bên server cũ, lúc max cấp toàn thân chỉ có 5 vạn kim đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi, đủ để cường hoá full trang bị tím trên người!"

Lưu Xuyên nói "Trang bị tím tất nhiên là dư sức, nhưng là thêm cái vũ khí cam thì không đủ."

Lý Tưởng khiếp sợ "Vũ khí cam?"

***

Trong game, trang bị được phân chia phẩm chất theo thứ tự từ thấp đến cao là: trắng, xanh, tím, cam.

Trang bị trắng là không có thuộc tính, trang bị xanh có thể dùng tạm thời cho qua cấp độ, trang bị tím cao cấp hơn chút, phụ bản anh hùng độ khó cao thường sẽ rớt trang bị tím, sau khi max cấp đa số người chơi đều hướng về mục tiêu full trang bị tím toàn thân.

Nhưng vũ khí cam lại là một khía cạnh hoàn toàn khác; Giá trị của vũ khí cam không chỉ tính bằng kim tệ, cách thức đạt được cũng cực khó, mà để cường hoá nó lên càng khó hơn, mức hard có thể nói là đứng đầu game.

Trang bị tím cường hoá tối đa chỉ lên được sáu cấp, nhưng vũ khí cam có thể cường hoá lên bảy cấp!

Cường hoá trang bị cần dùng đến đá ngũ hành, thứ này chỉ có thể tích luỹ dần dần. Đá ngũ hành cấp bảy rất hiếm thấy, cũng rất ít boss rơi ra, chỉ có cách dùng đá ngũ hành cấp sáu để hợp thành, mà lúc hợp thành lại còn kèm theo khả năng thất bại. Cho nên muốn cường hoá một món vũ khí cam, cơ hồ cần tiêu phí số tiền có thể dùng cường hoá full tím của cả bốn người.

Lý Tưởng buộc miệng hỏi "Sư phụ muốn đổi vũ khí cam?"

Lưu Xuyên nói "Không chỉ sư phụ, bốn người chúng ta đều phải đổi."

Lý Tưởng "..."

Loại giác ngộ đi theo sư phụ có thịt ăn này, thật là hạnh phúc!!

Lý Tưởng chơi game này lâu như vậy, đừng nói là kiếm vũ khí cam cho mình, đến vũ khí cam của người ta cậu còn chưa thấy bao giờ nữa là!

Lý Tưởng lập tức dùng một đống biểu tình chảy nước miếng để biểu đạt tâm tình của mình "Đệ tử thật sự có thể có vũ khí cam của mình sao, cảm giác sao cứ ảo mộng làm sao~"

Lưu Xuyên cười nói "Có sư phụ ở đây, đệ tử cứ yên tâm chờ vũ khí cam tới tay! Cơ mà cũng phải mau chóng quyết định theo lưu phái nào đi, Thiếu Lâm quyền, Thiếu Lâm phật, Thiếu Lâm đao, thích lưu phái nào?"

Lý Tưởng gãi đầu, tự hỏi một chút "Chơi Thiếu Lâm phật có được không? Đánh phụ bản kéo boss cho mọi người, còn nếu đánh cạnh kỹ thì làm bao cát chắn cho mọi người. Ba lưu phái đệ tử đều thử chơi qua rồi, nhưng thích nhất vẫn là Thiếu Lâm phật, da dày thịt béo, chịu đánh giỏi!"

Lưu Xuyên khen "Ok, cứ vậy đi, lưu phái chịu đòn đúng là rất hợp với đệ tử."

Ngô Trạch Văn nghe nói về vũ khí cam cũng cảm thấy hứng thú, lập tức mở trang web Võ Lâm ra xem xét kho tư liệu trang bị một chút, sau đó mới chụp lại ảnh gửi vào group QQ của bốn người mới lập hôm trước, hỏi "Kho tư liệu trang bị có rất nhiều vũ khí, phải lựa chọn như thế nào?"

Mỗi năm cứ đến khi Võ Lâm update b���n cập nhật toàn năm đều sẽ đổi mới lượng lớn trang bị cùng vũ khí, nhìn vào kho tư liệu trang bị của Võ Lâm, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy hoảng sợ vì mức đồ sộ của nó, lựa chọn trang bị như thế nào cũng là một môn càn phải học. Vũ khí màu tím có thể nói là vô số không biết đâu mà đếm hết, ngay cả vũ khí cam cao cấp nhất cũng có 48 thanh, 24 lưu phái mỗi lưu phái tương ứng với 2 thanh vũ khí cam. Cổ sư Ngũ Độc cũng có hai thanh vũ khí cam, số liệu lại khác nhau hoàn toàn, Ngô Trạch Văn nhìn mà không biết lựa chọn thế nào.

Lưu Xuyên mở nhóm QQ ra, kiên nhẫn giải thích "Vũ khí cam chia làm hai loại, một loại là [Vũ khí đặc hiệu], ví dụ như thanh "Diên Vĩ" của cổ sư Ngũ Độc: khi thi triển một kỹ năng nào đó sẽ có tỷ lệ nhất định gây ra một loại buff giúp đề cao công kích độc tính của chủ nhân... Loại vũ khí này thích hợp với đánh phụ bản hơn, bởi vì hiệu ứng đặc biệt của vũ khí sẽ luôn duy trì, công kích độc tính của người dùng vẫn sẽ luôn tăng lên, nhờ vậy sát thương gây ra cao, dps cũng sẽ cao."

Tỷ lệ nhất định gây ra buff tăng hiệu ứng, liên tục trong thời gian dài, hiệu suất phụ bản tự nhiên cũng sẽ tăng cao.

Ngộ Trạch Văn lý giải gật gù "Còn loại khác thì sao?"

Lưu Xuyên nói "Loại còn lại thường được gọi là [Vũ khí đặc kỹ], đặc kỹ tức là kỹ năng đặc biệt, vũ khí sẽ tự có một kỹ năng đặc thù của riêng nó, tỷ như vũ khí cam "Minh điệp chi ủng" của Ngũ Độc, kỹ năng tự thêm vào là "Minh điệp chi tế": triệu hồi độc điệp trong phạm vi nhất định, khả năng là khống chế tầm nhìn quần thể, thử xem xem nó có giới thiệu này."

Lưu Xuyên chụp lại hình gửi lên group QQ.

Thần binh: Minh điệp chi ủng.

Phẩm chất: Cam võ thất tinh

Loại hình vũ khí: Trùng địch

Hạn chế môn phái: Ngũ Độc (cổ trùng)

Thuộc tính trụ cột: tấn công độc tính +3071; linh khí +150; bạo kích +10%

Kỹ năng thêm vào (Minh điệp chi tế): triệu hồi tử sắc độc điệp, công kích sở hữu mục tiêu phe địch trong phạm vi 15m, bỏ qua phòng ngự độc tính của địch quân cũng tạo ra 300% sát thương độc tính căn bản. Đồng thời phóng thích sương mù tử sắc trong phạm vi nhất định, làm cho địch quân trong 5 giây mất đi toàn bộ tầm nhìn.

Thanh vũ khí được thiết kế với tạo hình vô cùng xinh đẹp, một thanh sáo đen thuần khiến, ở cuối còn có một con bướm màu tím trong suốt vờn quanh.

Là thanh vũ khí cam mạnh nh��t của cổ sư Ngũ Độc, kỹ năng tự thêm vào của nó cũng là kỹ năng khống chế tầm nhìn quần thể mạnh nhất của Ngũ Độc. Độc điệp là kỹ năng triệu hồi lên 70 cấp người chơi mới có thể học được, bản thân kỹ năng này đã có đặc tính là quần công cùng với năng lực khống chế tầm nhìn, lại thêm kỹ năng của thanh vũ khí cam này.... với Ngũ Độc cổ sư cũng tựa như dệt hoa trên gấm, thêm cánh cho hổ vậy.

Trong game, debuff "mất đi tầm nhìn" sẽ khiến cho màn hình máy tính trở nên đen thui, tựa như mấy lúc bị cúp điện hoặc là treo máy vậy. Phía quan phương giải thích là: màn hình đen thì người chơi ngồi trước máy tính sẽ mất đi tầm nhìn trò chơi, chỉ có tận mắt bị đen màn hình mới cảm nhận được thống khổ từ hiệu ứng "mù" này trong game.

Lần đầu tiên xuất hiện trạng thái khống chế này, nhiều người còn ngỡ là máy tính mình dính virus... Lâu dần về sau mọi người mới ngộ ra, hoá ra là bị Ngũ Độc cổ sư đáng ghét khống chế tầm nhìn.

Cả đám đang cùng nhau PK, đánh tới mức kịch liệt thì màn hình đột nhiên đen thui, thực sự rất muốn ói ra máu!

Huống hồ gì, còn là cả đội cùng nhau đen màn hình!?

Cũng bởi vì vậy mà trong tất cả các kỹ năng khống chế, kỹ năng khống chế tầm nhìn của Ngũ Độc bị đại chúng bầu thành "kỹ năng khống chế đáng ghét số một", chứ không phải là một trong số nữa.

Nghe vậy đủ để cảm nhận được điểm cực mạnh của kỹ năng khống chế này. Không những khiến người chơi mất đi tầm nhìn không thể thao tác nhân vật, đáng ghét hơn là cứ cho người ta cảm giác tưởng máy tính của mình bị treo!

Ngô Trạch Văn vừa nhìn thanh vũ khí này đã cảm thấy cực kỳ yêu thích. Kỹ năng thêm vào chỉ tưởng tượng một chút thôi cũng đã thấy lợi hại, một phiến độc điệp tử sắc giống như che trời lấp bể hướng về phía địch quân, công kích họ, không những tạo thành sát thương cực lớn còn khiến cho đối thương quần thể rơi vào trạng thái mù!

Lưu Xuyên tiếp tục giải thích "Tóm lại mà nói, mỗi lưu phái có hai cái vũ khí cam, vũ khí đặc hiệu chuyên đánh phụ bản, có thể tăng sát thương. Còn vũ khí đặc kỹ chỉ có thể đánh cạnh kỹ trường, bởi vì kỹ năng khống chế này vô dụng với boss, thiết kế nhắm riêng vào các người chơi."

Đơn giản dễ hiểu, vũ khí cam đặc hiệu để ai theo PVE thích đánh phụ bản, có thể tăng damage. Vũ khí đặc kỹ được cộng thêm kỹ năng đặc biệt dành cho ai thích PVP thích đánh cạnh kỹ trường.

Ngô Trạch Văn nhịn không được hỏi "Thanh Minh điệp chi ủng này làm sao mới có thể có được?"

Lưu Xuyên nói "Sau khi max cấp đánh cạnh kỹ trường, tồn điểm tích luỹ để đổi. Yên tâm, đội chúng ta sẽ lập tổ cố định đánh cạnh kỹ, vũ khí cậu muốn nhất định sẽ đổi được."

Ngô Trạch Văn nói "Cảm ơn, vậy tôi sẽ để dành tiền cường hoá vũ khí."

Coi bộ nhóc này thật sự thích thanh vũ khí kia nhỉ, bây giờ đã muốn để dành tiền.

Lưu Xuyên hỏi "Cậu thích thanh vũ khí này đến vậy sao?"

Ngô Trạch Văn nói "Ừ."

"Lưu Xuyên hỏi "Cảm thấy vũ khí này cực kỳ lợi hại?"

Ngô Trạch Văn nói "Ừm."

Con vụ nhỏ bắt đầu chầm chậm xoay vòng...

Lưu Xuyên bật cười, nói tiếp "Thực ra thanh vũ khí này không lợi hại như cậu tưởng đâu, kỹ năng khống chế tầm nhìn của Ngũ Độc tuy lợi hại, nhưng khi đụng phải các cao thủ đứng đầu chân chính, cậu sẽ rất khó khống chế được tầm nhìn của đối phương theo chính diện, bởi vì họ là những người phản xạ cực nhanh, ngay khoảnh khắc cậu triệu hồi độc điệp họ sẽ lập tức dùng khinh công né tránh."

Ngô Trạch Văn nghe vậy, thật lòng suy nghĩ một lát, mới hỏi lại "Nếu vậy có phải khống chế từ sau lưng dễ hơn không?"

Lưu Xuyên khen "Ngộ tính rất cao ha! Kỹ năng đặc biệt của thanh vũ khí này quả thực sẽ càng thêm lợi hại nếu như người sử dụng nó ẩn úp tập kích sau lưng địch nhân. Đột nhiên toát ra một tên Ngũ Độc cùng một đám độc điệp dày đặc từ sau lưng, khiến đối phương tập thể rơi vào trạng thái mù, tôi tin chắn sẽ khiến cả đám đối diện hận chết cậu luôn."

Ngô Trạch Văn gật đầu "Đã hiểu."

Lưu Xuyên cười "Cơ mà, ngoại trừ tập kích sau lưng ra thì, kỹ năng đặc biệt thanh vũ khí này còn có một cách dùng khác nữa."

Ngô Trạch Văn hỏi "Dùng như thế nào?"

Lưu Xuyên lại gửi một tấm ảnh chụp vũ khí sang "Xem thử cái này."

Ngô Trạch Văn nhìn một cái, nghi hoặc "Đây là vũ khí cam của Đường Môn khôi lỗi, Ảo ảnh chi thương?"

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, hai thanh vũ khí này kỳ thật là một đôi."

Ngô Trạch Văn kinh ngạc "Vũ khí của Đường Môn với Ngũ Độc mà, sao lại là một đôi?"

Lưu Xuyên mỉm cười "Cậu còn chưa làm qua nhiệm vụ kịch tình chủ tuyến của cấp 40 về sau, nên không biết ngọn nguồn sâu xa của Đường Môn với Ngũ Độc trong game này. Ok, đúng lúc hôm nay cũng chưa làm nhiệm vụ vợ chồng, tôi dẫn cậu đi tới chỗ này, sẵn nói cho cậu nghe lai lịch hai thanh vũ khí này luôn."