Đảo nổi Long Thản bồng bềnh trên bầu trời một hành tinh khí nhiên liệu khổng lồ, từng chiếc máy khai thác khí cỡ nhỏ không người lái cứ tới lui chẳng ngớt, trông chúng chẳng khác nào một bầy ong cần mẫn đang gom góp nhiên liệu, chở về cho Long Thản.
Hàn Tiêu trông thấy Duy Sơn Đức ở căn cứ đội vệ binh, trên đầu tên này đang quấn đầy băng gạc, vết thương vẫn rướm máu.
Vừa thấy Hàn Tiêu, Duy Sơn Đức đã mừng rỡ bước tới, kề vai sát cánh kéo anh qua một bên rồi hưng phấn hỏi nhỏ: "Kế hoạch mà cậu nói ấy, tôi cảm thấy khá thú vị, tôi cũng nói với Jenny rồi, cô ấy đồng ý. Cậu mang thứ kia về không?"
Hàn Tiêu lấy Mật Ngữ Châu ra rồi nhét vào tay Duy Sơn Đức, nói: "Cứ làm theo những gì đã thương lượng trước, đúng rồi, anh biết đóng kịch phải không, nếu không thì tôi dạy anh."
Duy Sơn Đức khinh bỉ ra mặt: "Tôi còn cần cậu dạy đấy? Cậu nghĩ tôi làm thế nào để gia nhập được Long Thản hả? Cứ chờ tin vui từ tôi đi!"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください