"Đây là quả Đồng Kim, sinh trưởng ở sâu trong rừng bụi gai, ở bên ngoài rất khó thấy được nó, anh lấy cái này ở đâu vậy?" Ngọc Viêm kinh ngạc nhìn thứ quả trên tay Hàn Sâm.
"Tôi hái ở một cây leo mọc hoang bên bờ sông Ngọc Lân." Hàn Sâm đáp.
"Anh may mắn quá, chắc là có hạt giống quả Đồng Kim trôi đến sông Ngọc Lân, không biết bị thứ gì ảnh hưởng nên mới mọc rễ nảy mầm, kết quả ở đó." Ngọc Viêm gật đầu nói.
"Lấy nó đổi lấy Tật Phong Thú được chứ?" Hàn Sâm hỏi lại lần nữa.
"Cũng được, nếu tôi có thể thuần phục nó thì một quả Đồng Kim không thể đổi được đâu, nhưng bây giờ tôi không thuần phục được, nếu bán máu thịt thì chưa chắc đã được một quả Đồng Kim, xem như là công bằng, anh đưa nó đi đi." Ngọc Viêm tỏ ra rất sảng khoái, để cho Hàn Sâm mang Tật Phong Thú đi.
Hàn Sâm giải phong ấn tiền vàng cho Tật Phong Thú. Nó đã bị thương rất nặng, dù không có tiền vàng trấn áp thì cũng không thể động đậy được, bị Hàn Sâm dùng Kim Mao Hống kéo về căn nhà gỗ.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください