"Đội trưởng, chúng ta phải đi giết sinh vật thần huyết, không nên dẫn theo người không liên quan thì tốt hơn."
Nghe thấy Khánh thiếu gia cũng muốn đi theo, Dương Mạn Lệ lập tức phản đối.
"Anh Sâm, cơ hội tốt như vậy, em cũng muốn đi theo để mở rộng tầm mắt, anh dẫn em theo đi." Khánh thiếu gia nhìn Hàn Sâm với ánh mắt tha thiết mong chờ.
Nhiệm vụ này cũng không mang tính bắt buộc, phân đội của Hàn Sâm nhận cũng được mà không nhận cũng không sao, Khánh thiếu gia chỉ có thể năn nỉ Hàn Sâm.
"Đội trưởng, tôi cũng chỉ lo cho sự an toàn của mọi người thôi." Dương Mạn Lệ cũng nói.
"Không sao, để cậu ấy đi theo đi."
Hàn Sâm cũng biết Dương Mạn Lệ nói đúng, nếu không dẫn Khánh thiếu gia theo tự nhiên sẽ giảm bớt được rất nhiều phiền toái.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください