"Anh Lưu, cảm ơn anh, lần này chúng tôi đúng là được mở rộng tầm mắt." Trần Hổ nói với Lưu Ngọc Huyền.
Hắn ta cho rằng nguyên nhân Huyết Dực Thú Vương thân thiện như vậy là do Lưu Ngọc Huyền.
Lưu Ngọc Huyền mỉm cười: "Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi."
"Cậu Lưu, cảm ơn sự giúp đỡ của cậu, chờ sau khi chúng tôi trở lại Liên minh nhất định sẽ hậu tạ, tiếp theo phải đi đường nào mong cậu hãy chỉ cho chúng tôi." Lâm Hạ nhìn Lưu Ngọc Huyền nói.
Lâm Hạ đương nhiên nhìn ra rất nhiều hành động của Huyết Dực Thú Vương hình như không hoàn toàn vì Lưu Ngọc Huyền, trong đó hẳn là có điều kì lạ. Chỉ là Lâm Hạ không nhìn ra được toan tính của gã, cộng thêm gã cũng xuất lực, còn ra mặt hành đại lễ với Huyết Dực Thú Vương vì bọn họ, nên gã đúng là đáng để bọn họ cảm kích.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください