"Đương nhiên là B thần, cái này còn phải hỏi sao? Đúng không tổ trưởng?" Tô Tiểu Kiều giành nói trước.
"Ừ." Dương Mạn Lệ gật đầu, hiển nhiên là đồng ý với quan điểm của Tô Tiểu Kiều.
Lưu Hồng Đào ở bên cạnh lại phản bác: "Kim Tệ có lợi hại đi nữa thì cũng lẻ loi một mình, phía sau không có tổ chức chống lưng, La Thiên Dương đã có Thần Thiên Tử, ai thắng ai thua khó mà nói được ấy chứ."
"Lẻ loi một mình thì có sao đâu? B thần chẳng phải một mình đánh bại Tu La sừng vàng đấy thôi, La Thiên Dương đã là gì, cho dù có người chống lưng nhưng gã ta có thể so với Tu La sừng vàng sao?" Tô Tiểu Kiều khinh thường nói.
"Bọn thanh niên các cậu nghĩ đơn giản quá, cậu còn non lắm, đâu có hiểu rõ mánh khóe bên trong." Lưu Hồng Đào ra vẻ cậu còn non lắm không hiểu chuyện đâu.
"Mánh khóe gì anh nói thử xem?" Tô Tiểu Kiều đương nhiên không thể nhịn được.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください