Sở Tuyệt nhìn Nguyên Vô Ưu thật sâu, hắn cảm thấy vì nàng mà tự hào. Khó trách nàng có thể chỉ huy những người đó, đối với bọn họ, thứ nàng cho đi tuyệt đối không chỉ là tín nhiệm, nàng còn cho đi sự tôn trọng và khoan dung thực sự.
Làm sao trả hết ơn tri ngộ? Tự nhiên họ sẽ cúc cung tận tụy cho đến chết mới thôi.
"Vô Ưu, nàng làm rất tốt, thật sự rất tốt." Tấm lòng rộng lớn bao la của nàng khiến nam nhi trong thiên hạ phải xấu hổ, ngay cả hắn cũng không sánh bằng.
Nàng, mới là người mạnh chân chính làm người khác kính ngưỡng.
Hóa ra hắn vẫn xem nhẹ nàng rồi, sự mạnh mẽ của Vô Ưu khiến Sở Tuyệt biết cái mà hắn cho là săn sóc chẳng qua cũng chỉ thể hiện lòng hẹp hòi của bản thân hắn mà thôi.
Thiên hạ nước Đại Nguyên là thiên hạ của Vô Ưu, hài tử do Vô Ưu sinh tất nhiên sẽ là người thừa kế của nước Đại Nguyên.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください