Minh Triệt ném ra một thẻ ngọc, trước mắt bỗng biến hóa. Hắn vỗ vai Tiêu Liên Nhi rồi nói, "Nàng xem đi."
Nàng ngẩng đầu lên, trong lòng ủ rũ mà đưa mắt liếc nhìn.
Bầu trời xanh lam như được gột rửa, dưới chân là con đường lớn lát bằng sao. Hai bên đường là hai hàng cây che trời, kéo dài về phía xa ngút ngàn khiến mắt Tiêu Liên Nhi không thấy điểm cuối. Thân cây như lửa, đóa hoa màu vàng nhạt ở đầu cành đang nở to. Giữa cành lá là từng quả từng quả Đan màu đỏ. Linh khí cuồn cuộn, mùi hương thơm ngát xông vào mũi.
Tuy rằng Tiêu Liên Nhi một lòng muốn biết ai là kẻ muốn mạng của Dịch Khinh Trần, nàng vẫn bị huyễn cảnh trước mắt hấp dẫn toàn bộ sự chú ý, "Oa!"
Minh Triệt lẳng lặng nở nụ cười. Hắn biết nàng nhất định sẽ giật mình. Chờ tới khi nàng tận mắt trông thấy, chẳng phải sẽ vui vẻ tới nghệt cả người hay sao?
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください