Sắc mặt của Tả Hiểu Tình tức đến đỏ bừng.
Nếu để tự cô ta mua những loại vải đắt đỏ này, thà lấy dao cắt thịt cô ta còn hơn!
Lạc Thần Hi cười cợt, nói : "Tả Hiểu Tình, vẫn phù hợp với khả năng thôi. Vải của nơi này thực sự rất đắt đỏ, nếu nhưng không trả được, không cần cố đấm ăn xôi làm gì đâu. Hậu quả nghiêm trọng nhất thì cũng chỉ là cô bị đuổi ra ngoài và đưa vào danh sách đen, dù sao cũng còn hơn nợ khoản lớn như vậy đúng không?"
Cô nói lời này, dù không êm tai, nhưng xuất phát từ sự thật tâm khuyên nhủ cô ta.
Nhưng đối với Tả Hiểu Tình mà nói, bị một người mà bản thân luôn nghĩ là nghèo hèn khuyên răn, thực sự như tát vào mặt.
Ngay lập tức cô ta cảm thấy đau rát cả mặt, rồi bỗng nhiên rút thẻ tín dụng từ trong ba lô rút ra, đặt lên trên bàn.
"Hừ... Hừ thẻ của tôi đấy! Dù không có Trần thiếu, tôi cũng có thể mua được những loại vải này!
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください