Vẫn còn chưa đầy hai giờ, mười mấy bộ lễ phục đều được bán đi hơn phân nửa.
Hơn nữa cũng không có bộ nào mà giá cả lại thấp hơn 100 vạn.
Đến lúc đó, Lạc Thần Tâm cũng nhận được đến hơn một ngàn vạn tiền vốn.
Số tiền 300 triệu đô cũng được giải quyết đến hơn phân nửa.
Sau khi mừng rỡ, trong lòng Lạc Thần Tâm càng trở nên khó chịu.
"Cái đồ tiểu tiện nhân kia lại có thể nổi tiếng đến vậy? Tại sao có thể như thế chứ? Cô ta thiết kế tốt chỗ nào chứ? Cũng đơn giản chỉ là dùng màu sắc táo bạo, gia công tinh tế mà thôi, vậy mà tiện tay bán đi cũng được một hai trăm vạn?! Những người này mắt cũng mù cả rồi sao?!"
"Còn có những người xem trên TikTok nữa chứ, không thấy rất nhà quê sao? Bằng không sao có thể xem mấy món y phục rách rưới xem như vật báu, còn nói có thể xem như CHL giống nhau? Đúng là một đám nhà quê, vẫn chưa từng nhìn qua giám chế cấp cao? Đúng là chẳng biết gì!"
Lạc Thần Tâm vừa nhìn mấy bộ lễ phục càng thấy không vừa mắt
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください