Nếu không thì còn ai nói gừng càng già càng cay chứ?
Mấy ngày trước Thang Vân Phi cứ lằng nhằng với cô mãi, thiếu điều vắt cổ chày ra nước.
Nhưng mà Thịnh phu nhân người ta lại không hề giống vậy, vừa ra tay là lấy tiền đập vào mặt kẻ khác ngay.
Nhìn sự sảng khoái tột độ của mẹ Thịnh Dục, Lạc Thần Hi tất nhiên là sẽ không lãng phí thêm thời gian nữa.
Cô vội nói "Được thôi, cảm ơn Thịnh phu nhân. Chuyện kia… Hm, tôi sẽ lập tức đi khỏi đây! Đi ngay lập tức!"
Nếu như cô cứ ở lại dây dưa với Thịnh phu nhân và Thang Vân Phi thêm nữa, cô sợ Thịnh Dục sẽ lại bất ngờ xuất hiện, lúc đó ông sức của cô lại trở thành công cóc!
Cô lập tức đứng dậy, nhanh chóng thay đi bộ đồ ngủ trên người, cầm lấy thẻ ngân hàng xoay người rời đi.
"Lạc tiểu thư, xin dừng bước, cô không thể đi được!"
Vừa ra đến cửa thì một đám bảo vệ vẫn vây lấy cô như thường, bọn họ muốn ngăn cô lại.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください