Bà cười gượng hai tiếng, đổi chủ đề.
"Ừm… Nếu con đã không đi làm thì chiều nay cùng đi dạo phố mua ít đồ với mẹ."
Lạc Thần Tâm lập tức hưng phấn.
"Được, mẹ, không thành vấn đề, con thích nhất là đi dạo phố! Lần trước ở quảng trường WE con có nhìn trúng mấy cái túi bạch kim, tiếc là lúc đó không mang theo tiền, hôm nay vừa hay đi mua luôn thể…."
Nghe cô ta nói vậy, Đàm Nguyệt Như nhíu mày một cái.
"Mẹ không đi mua túi, mẹ chỉ muốn đi sang siêu thị bên cạnh dao một chút, mua một ít hải sản về, Diệc Thần và Đường Đường đều thích ăn…"
Không biết vì sao, bình thường bà và con dâu luôn rất hợp ý, sao hôm nay lại thành ông nói gà bà nói vịt khiến cho bà vô cùng không hài lòng.
Nghe đến việc chỉ đi mua thức ăn, vẻ mặt Lạc Thần Tâm lập tức thay đổi cảm xúc.
Việc này là của kẻ thấp hèn, không phải là việc của một Mục phu nhân cao quý nên làm.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください