Sản phẩm mới đưa ra bán, đúng vào thứ bảy.
Lạc Thần Hi hẹn Phương Tử Thiến, cùng đến cửa hàng xem xét tình hình tiêu thụ.
Mục đại thiếu tưởng, sau khi hết tăng ca, thì có thể chiếm lấy lão bà.
Biết được cô muốn ra ngoài, thì gương mặt tối sầm, trời vừa sáng đã không nói chuyện với cô rồi.
Bánh bao nhỏ cũng có tâm tình nho nhỏ của mình, khuôn mặt nhỏ mập mạp bụ bẫm, cũng giống ba ba oan ức mà nhìn cô.
Lạc Thần Hi nhanh chóng ôm lấy bé hôn một cái.
Bánh bao nhỏ bám vào quần áo của cô, mắt to chớp chớp, "Chị ơi, Đường Đường cũng muốn cùng đi!"
Lạc Thần Hi lúng túng, "Đường Đường à, lần này không được, lần sau sẽ mang em đi có được không?"
Dù sao, ngày hôm nay có chính sự mà.
Chiếc miệng nhỏ nhắn của bánh bao nhỏ chu lên, con mắt đỏ ửng. . .
Lạc Thần Hi vội an ủi: "Đường Đường đừng khóc! Mấy ngày nữa chị dẫn em đi công viên chơi trò chơi có được không nào? Lần trước không phải em muốn ngồi vòng đu quay hay sao hả"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください