Phó Lâm Sâm sững sờ một giây, sắc mặt biến hóa: "Mục Diệc Thần, tôi là cậu của Đường Đường!"
"Cậu? Cậu nói vậy mà được à? Ai thừa nhận?" Mục Diệc Thần ngữ khí lạnh lẽo: "Đường Đường là tiểu công chúa Mục gia chúng tôi, không có quan hệ với Phó gia. Được rồi, tóc cũng đã cho cậu, cậu còn ở đây làm gì? Làm nhanh việc chính đi!"
Hắn vừa mở miệng đã không khách khí chút nào hạ lệnh đuổi khách.
Tuy nói Phó Lâm Sâm đối với Lạc Thần Hi coi như không tệ, nhưng chỉ cần nghĩ tới Bánh bao nhỏ sẽ chủ động thân cận Phó Lâm Sâm, Mục Diệc Thần liền toàn thân không vui.
Cái này chưa có nhận thân mà tiểu công chúa nhà hắn đã có dấu hiệu thay lòng đổi dạ, nếu thật sự trở về nhận cậu, ba ba là hắn không phải sẽ thất sủng sao?
Không được, kiên quyết không thể để cho Phó Lâm Sâm tới gần tiểu công chúa nhà hắn!
"Mục Diệc Thần, quan hệ máu mủ, không phải cậu nói không nhận là có thể không nhận.
Phó Lâm Sâm tức giận đến trừng Mục Diệc Thần một chút.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください