Ngón tay lướt qua nhận cuộc gọi.
"Cô bé dễ thương à, cô đi đâu rồi hả? Tôi tìm cô rất lâu vẫn không tìm thấy, chắc không phải không chịu được đả kích, trốn đi đâu ngồi khóc đấy chứ?"
Âm thanh lười biếng trêu tức của Thịnh Dục vang lên.
Lạc Thần Hi hoàn toàn bất ngờ, "Thịnh tổng, sao anh lại tìm tôi chứ?"
"Nếu như cô còn muốn tìm thấy người mẫu, thì đến văn phòng của tôi đi. Tôi chỉ chờ cô năm phút thôi đấy nhé."
Nghe nói như thế, Lạc Thần Hi không chút do dự chạy đến tập đoàn SL.
"Chà chà, quả nhiên đúng năm phút, một giây không đến muộn. Cô bé dễ thương à, xem ra cô rất muốn tham gia trận chung kết nhỉ?"
Lạc Thần Hi thở hồng hộc, trừng mắt nhìn Thịnh Dục, "Đương nhiên, dựa vào thực lực của tôi bước vào trận chung kết, tại sao phải từ bỏ chứ? Không phải anh muốn giới thiệu người mẫu cho tôi hay sao hả?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください