Nữ giám đốc không ngờ Mục Diệc Thần gọi cô ta lại là để hỏi chuyện kì lạ như vậy.
Cô ta ngẩn người một lát mới lắc đầu: "Không có, không có ai ở."
"Vậy là tốt rồi." Mục Diệc Thần gật gật đầu: "Cô đem thẻ phòng bên cạnh đến cho tôi, nhanh lên, đừng ngẩn ra đó!"
Mặc dù nữ giám đốc lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, lập tức quay người đi xuống lầu, lấy thẻ phòng tới.
Mắt thấy Mục Diệc Thần cầm thẻ phòng, vào phòng bên cạnh, cô ta cho rằng Mục đại thiếu chuẩn bị nghỉ ngơi nên định rời đi.
Kết quả, cô ta liền thấy được một màn vô cùng kinh hãi!
Mục Diệc Thần vậy mà mở cửa sổ, sau đó không chút do sự trực tiếp chống lên khung cửa, bật người lên nhảy ra ngoài cửa sổ.
Nữ giám đốc bị dọa hết hồn vọt tới bên cửa sổ, vừa chạy vừa dùng âm thanh run rẩy kêu: "Mục... Mục đại thiếu, anh… anh không cần như vậy nha…"
Nhưng cô ta chạy đến cạnh cửa sổ xem xét lại thấy Mục Diệc Thần đang ở trên bệ cửa sổ phòng sát vách.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください