Lạc Thần Hi là phu nhân của Mục Diệc Thần, mặc kệ có gặp phải phiền toái gì, đều do Mục Diệc Thần có trách nhiệm bảo vệ!
Thịnh Dục là cái loại người gì chứ? Cái gì mà thầy giáo? Hắn ta mà cũng tính là thầy của Lạc Thần Hi sao?
Nhiều nhất cũng chỉ là người lãnh đạo trực tiếp mà thôi!
Cần đến phiên hắn phải tuyên bố?
Những dân mạng kia đúng là mù rồi, đến loại như Thịnh Dục mà cũng dám đoạt vợ với hắn sao?
Trác Phong run lẩy bẩy mà núp ở một bên, đến thở mạnh cũng không dám, sợ Mục đại thiếu đột nhiên phát hiện sự tồn tại của hắn.
Hắn thực sự là hối hận, tự nhiên lại cho Mục đại thiếu lên weibo!
Lần này thì tốt rồi, vỗ mông ngựa chưa xong, nói không chừng sẽ còn thành nơi trút giận.
Thực sự là tự mang đá đập chân mình!
"Trác Phong..." Lúc lâu sau, Mục Diệc Thần mới lạnh giọng mở miệng.
Trác Phong giật mình: "Vâng, đại thiếu gia!"
"Cái ngày đi thăm quan hiện trường trường quay là sao?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください