Hoắc Vi Vũ nhàm chán dùng tay phác họa theo hoa văn trên ga giường. Sau lưng cô là thân thể tỏa nhiệt ấm nóng, mùi hương quen thuộc ngập tràn trong khoang mũi. Ấy là mùi cỏ xanh trong nắng, tỏa hương thanh mát hòa quyện cùng mùi thuốc đông y, thành mùi hương an thần rất tuyệt.
Đầu óc Hoắc Vi Vũ nặng dần, nặng dần, đôi mắt từ từ díp lại. Cô bị mất ngủ từ lâu, nhưng mỗi khi ở bên cạnh hắn thì lần nào cũng thiếp đi rất nhanh.
Không biết bao lâu trôi qua. Cố Hạo Đình tỉnh dậy, vừa mở mắt đã thấy người con gái mà mình luôn nhớ thương nằm trong lòng. Cô ngủ rất ngon giấc, hơi thở đều đều phả vào cánh tay hắn hơi ngứa ngứa, hệt như có bàn tay ai đang gãi vào trái tim hắn vậy.
Ánh mắt Cố Hạo Đình dịu dàng hẳn đi, hắn rút tay về, nhưng cánh tay đó đã bị cô gối lên tê cứng. Hắn không thu cánh tay ấy về nữa mà chỉ chăm chú nhìn cô.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください