"Không thể nào, Cố Hạo Đình không có lí do gì để làm vậy." Hoắc Thuần phủ định tức thì mà chẳng cần nghĩ ngợi.
"Sao lại không thể? Hôm đó ông nội con đánh cô ta, chúng ta còn nhìn thấy Cố Hạo Đình bế cô ta đi ra, có phải Cố Hạo Đình trút giận thay Hoắc Vi Vũ không?" Tần Diệu Ni phỏng đoán.
"Vậy lại càng không thể, hôm qua con được biết Hoắc Vi Vũ vào viện, con đi nghe ngóng rồi, hình như cô ta bị Cố Hạo Đình đánh chảy máu. Nếu Cố Hạo Đình giúp cô ta trút giận thì vì sao lại đánh cô ta? Hơn nữa, hôm nay con có gặp cô ta, bây giờ cô ta đang làm thuê cho người khác. Cố Hạo Đình giàu thế cơ mà, anh ta mà thương Hoắc Vi Vũ thật thì đã chẳng để cô ta ra ngoài làm công, để cô ta bị khinh bỉ." Hoắc Thuần càng nói càng cảm thấy mình đoán đúng.
Tần Diệu Ni cũng xuôi theo lời thuyết phục của Hoắc Thuần: "Hay do Cố Hạo Đình giận dỗi gì Hoắc Vi Vũ nên trút giận lên chúng ta?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください