Nhìn về phía anh với ánh mắt không thể tin nổi, hoàn toàn đưa anh trở thành quái vật, người này sức lực không khỏi quá lớn đi.
Ngôn Ngọc bước lại giải vây: "Không có việc gì, các người lui xuống đi."
Hắn kéo tay Lệ Đình Tuyệt qua, còn may không bị thương, gia hỏa này trước kia nhẫn nại lực siêu cường, thế nào mà lúc đối mặt với Tiểu Yên, liền thành số âm, còn trở nên trẻ con đến buồn cười.
Mạc Thanh Yên cùng Trần Bang Thạc cũng bị rào chắn rơi làm hoảng sợ, bọn họ chạy nhanh chóng ghì chặt cương để ngựa không xổng lao ra bên ngoài.
Cô xoay đầu nhìn về phía Lệ Đình Tuyệt, thấy Ngôn Ngọc tự mình xem tay cho anh, không khỏi mắng.
"Thật là ấu trĩ."
Mà Trần Bang Thạc hoàn toàn có thể lý giải tâm tình lúc này của Lệ Đình Tuyệt, thấy nữ nhân mình âu yếm cùng người khác thân mật, khẳng định không dễ chịu.
Kì thật, hẳn là cố ý. Chính là muốn cho Tiểu Ngũ thấy rõ cảm xúc chính mình, cũng làm Lệ Đình Tuyệt chịu chút giáo huấn.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください