Nước mắt của Lương Mộc Tình nhanh chóng rơi xuống, nói xong cô xoay người chạy đi.
Mạc Thanh Yên sững sờ tại chỗ, không thể hiểu được là cô ấy đang lo lắng cái gì?
Cô không biết được là đứa nhỏ này đối với Lương Mộc Tình mà nói không khác gì bom hẹn giờ, nếu cô muốn đem đứa nhỏ này sinh ra, tùy thời có thể sẽ chết.
...…
Lệ Đình Tuyệt cùng Nam Cung Ngạo ở trong phòng nghỉ, trên tay Nam Cung Ngạo cầm chai rượu, lúc tâm tình không tốt, hắn đều uống rượu.
Ngôn Ngọc nhìn thấy hai người đi vào phòng nghỉ, hắn liền cầm theo hòm thuốc đi theo vào.
Nhìn thấy hai người kia đều đang uống rượu, Ngôn Ngọc liền nhắc nhở.
"Tuyệt, cậu đừng có hét lên, tôi đem phần thuốc còn lại tiêm vào cho cậu."
Lệ Đình Tuyệt vừa mới bưng ly rượu lên, nghe được lời nói của anh, liền đem ly rượu để lại trên bàn trà. Anh nửa tựa vào sô pha, mắt lạnh nhìn hắn.
"Còn muốn chích nữa?"
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください