Cứ như vậy…
Thời khắc sinh tử của tôi sắp đến…
Dòng máu chảy ra từ trên người kẻ địch của tôi, tạo thành một biển cả. Bây giờ tôi phải dùng hài cốt của chúng tạo thành thuyền nhỏ để xuyên qua đại dương này.
Buồm của tôi chính là da của bọn chúng…
Thứ lay động cánh buồm chính là hơi thở sau cùng của chúng…
Tôi sẽ nhìn chằm chằm vào đại dương này và kể câu chuyện của tôi, vì cuối cùng tôi sẽ nhận được sự thương cảm và khoan dung.
Tôi chờ đợi mệnh lệnh hành quyết tôi, tôi không chờ đợi bất cứ sự việc nào… Cho đến khi mất đi sinh mạng này.
...
Một đoạn độc thoại đột nhiên xuất hiện bên tai Phong Bất Giác và Tự Vũ. Khi đoạn độc thoại này xuất hiện, toàn bộ âm thanh khác đều biến mất, lúc này hai người đều nhận ra điều gì đó từ trên mặt của đối phương, biết được đối phương cũng nghe thấy nội dung tương tự.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください