Lạc Tân lập tức không còn lời nào để nói, lần đầu tiên cô thấy người có da mặt dày hơn cả Đường Lăng.
Ngược lại, Đường Lăng lúc này cũng không có lòng dạ nào để cười nháo, chỉ nói một câu "Coi như là tôi biết, nhưng mà, Lạc Tân, đối với những thứ này em có thể cho tôi ý kiến được không? Thật giống như, những thời cơ này cách chúng ta quá xa."
Đường Lăng không có ý định muốn từ bỏ, tính cách mặt dày mày dạn như hắn sao có thể buông tha được một cơ hội như thế này? Cho dù là nhảy múa bên bờ sinh tử thì hắn cũng sẽ cố gắng nắm chặt.
Dù sao, chết trong điệu nhảy đó, đối với Đường Lăng mà nói cũng không phải chuyện mới mẻ gì.
Đường Lăng biết Lạc Tân còn muốn nói tiếp, thật ra là hắn đang hỏi cô.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください